PHỤ NỮ VẠN NGƯỜI MÊ - Trang 79

nhanh chóng. Sau đó tất cả đều lên xa ra về, chỉ còn cô đứng ở trước cổng
nhà hàng, bên cạnh còn có một người đàn ông.

Hai người đứng cạnh nhau nhưng không ai chủ động lên tiếng, cô im

lặng, anh trầm mặc. Cuối cùng anh vẫn là người phá vỡ sự tĩnh lặng.

"Đây mới là em thật sự sao?"

Cô mỉm cười. "Đúng." Đây mới là cô, mới là lúc cô tự tin nhất, đây mới

là cô xứng với anh.

Cắn môi hồi lâu, cô mới nói: "Anh khỏe chứ?"

"Anh khỏe." Anh đáp, giọng nói vẫn luôn ấm áp và dễ nghe như thế.

Cô im lặng hồi lâu, mạnh mẽ nói ra suy nghĩ của bản thân: "Em đã tìm

anh rất lâu."

Anh tỏ ra ngạc nhiên: "Sao lại tìm anh?"

Cô quay người nhìn thẳng vào mắt anh, lất hết can đảm kiễng chân lên

hôn vào môi anh, cô cảm thấy tim mình đập mạnh đến điên cuồng. Đến khi
rời khỏi môi anh, gò má cũng đỏ ửng. Anh vừa định nói cô đã đưa một
ngón tay lên môi anh ngăn lại.

"Để em nói trước. Em yêu anh, rất yêu. Năm đó em nói không thích anh

là vì cảm thấy bản thân khi ấy không xứng với anh, là em tự ti. Sau khi anh
đi, em đã lên thành phố, cố gắng để có được ngày hôm nay. Đến bây giờ,
em tự tin đứng trước mặt anh, tự tin nói với anh rằng em yêu anh."

Anh nhìn cô, vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, không biết phải nói gì với cô lúc

này. Đột nhiên một chiếc ô tô dừng lại, cánh cửa mở ra, một giọng nữ dịu
dàng vang lên: "Anh đợi lâu chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.