PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 101

Họ đã chạy một lúc lâu mà nắng trời vẫn gay gắt! Dưới ánh nắng thế

này ngô đồng làm sao có thể sinh trưởng tươi tốt thế được!

Cuối cùng, khi nhìn rõ mê chướng, cảnh vật xung quanh lập tức tan

biến, ngược lại tiếng hít thở khiến người ghê tởm kia lại thêm nặng hơn.

Phượng Âm đứng yên nhìn hình dáng nguyên bản lộ ra trước mắt.

Sàn nhà bằng đá cẩm thạch đen bóng lạnh thấu xương, một cây trụ

khắc rồng bằng bạch ngọc cao không lường được, một con rồng khổng lồ
màu xanh lam đang sừng sững trước mặt nàng, trong đôi mắt dâng lên vẻ
đắc ý.

Loại sinh vật này Phượng Âm đã quá quen.

Rồng chia làm hai loại, ngoài Long tộc thống trị thuỷ vực trong thiên

hạ thì chỉ còn lại Ác Long bị đi đày năm đó. Khi ấy, Phượng tộc phụng
mệnh thảo phạt bộ tộc Ác Long, tru diệt ba ngàn tám trăm bốn mươi hai
con Ác Long, gây ra họa diệt tộc, nhưng Ác Long trước khi chết vẫn không
cam lòng kêu la: “Nếu tổ tiên ta không nhập Hồng Hoang thì sao có thể để
mặc chúng bây làm càn?”

Năm đó nàng cũng không lưu tâm, trường kiếm vung lên, phạt thẳng

xuống gáy nó, bây giờ gặp lại sinh vật trong Hồng Hoang, lại nhớ tới lời Ác
Long nói thì phát lạnh người.

Khi nàng là thượng tiên còn không dám to gan một mình đấu với tộc

Ác Long trong Hồng Hoang, huống chi nay nàng chỉ là một tiểu tiên mang
chút pháp lực Phượng tộc?

Trốn! Phải trốn thôi!

Nàng quyết định trong tíc tắc, niệm quyết ẩn thân lên mình rồi ngự gió

chạy như điên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.