PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 39

thường bị các tiên nhân khinh bỉ, cho nàng là phần tử không chịu đọc sách,
trình độ văn hóa thấp. Ở chung đã vài ngày Phượng Âm còn tưởng rằng, Dạ
Tịch cũng có thể là người như nàng, nhưng hôm nay nàng mới biết Dạ Tịch
dù sao cũng là một thần tiên, Dạ Tịch dù sao… cũng là một thần tiên có
văn hóa.

Nàng ngoẹo đầu muốn khuyên bảo Dạ Tịch vài câu. Nhưng đang định

mở miệng đã cảm nhận được cơn cuồng phong quen thuộc đang ập đến,
trong thoáng chốc nàng phản ứng kịp thời, đánh Dạ Tịch hét to: “Chạy
mau!”

Nhưng kẻ say dù có đánh thế nào cũng không tỉnh, đôi mắt đục ngầu

giương lên, mờ mịt nhìn nàng. Trong lúc đó cuồng phong đã kịp cuốn
quanh thân họ bằng lực không thể đỡ được, hút họ vào trung tâm. Xung
quanh tối đen, hai bên trái phải xương trắng bay vòng vòng, Phượng Âm
ôm lấy đầu mình, liên tục kêu gào: “A a a a a…”

Nàng kêu lên sợ hãi khi bị cuốn vào một con đường hầm tối kịt, rồi

giống viên đạn lao đầu xuống và chạm đất bằng gáy, ‘bịch’, đập xuống nền
đá cứng, nàng hoa mắt ngất luôn. Trước khi ngất nàng đã nghĩ, mụ nội nó,
Linh Hư Ảo Cảnh này sao lại cứ để nàng gặp phải!

Kể ra, Phượng Âm cũng được xem như một thần tiên có sức mạnh phi

phàm. Từ xưa đến nay tuy hay gây chuyện một chút, quậy phá một chút,
người gặp người sợ quỷ gặp quỷ né nhưng trong việc chính, nàng không hề
chậm trễ. Tiên giới tổng cộng đã trải qua ba cuộc đại chiến Thần Ma, nàng
đã tham gia hai cuộc.

Lần đầu tiên Phượng tộc chết trận hơn phân nửa, hoàng tộc Phượng

tộc đã chết sạch, chỉ có nàng mạnh mẽ không chết, vì thế đã kế thừa đế vị
của Phượng tộc trên chiến trường, lúc ấy còn làm cảm động rất nhiều thần
tiên, khơi dậy phân nửa sĩ khí, trở thành nhân vật đáng thương nhất trong
cuộc đại chiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.