PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 97

PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG

THƯ

Diệp Tiếu

www.dtv-ebook.com

Chương 13: Để Ngươi Khỏi Chạy Loạn

Dạ Tịch mang theo Phượng Âm đi khắp nơi kiếm thức ăn, Hồng

Hoang là chốn phân chia địa bàn theo thế lực, địa bàn của Dạ Tịch Phượng
Âm đã đi qua hết, sau khi biến thành người nàng ỷ vào tiên lực của mình
nên đã nhẹ lòng rất nhiều, do đó đã bắt đầu tính đến hướng phát triển ra bên
ngoài.

Linh Hư ảo cảnh có nhiều lối ra, phần lớn những lối ra đó nằm ngay

tại vòi nước của long mạch trong ảo cảnh. Lúc vẫn còn là gà rừng, Phượng
Âm phỏng chừng bản thân tự bước ra khỏi địa bàn của Dạ Tịch sẽ chết
chắc nên không dám làm càn, thêm vào đó Hồng Hoang xác thực quá lớn,
thế nên nàng luẩn quẩn đến vài năm cũng chưa xác định được rõ ràng vị trí
của mình.

Cùng với Dạ Tịch, qua các loài dã thú để luyện tay luyện chân,

Phượng Âm đã rất chi hài lòng với sức lực của mình nên lấy cớ đi tản bộ
mà chạy ra ngoài.

Nàng đi qua không ít nơi, có khi đi rất xa, còn tiện thể giết được vài

loại thú tha về. Vào lúc đó hầu như trăng đã lên cao ba sào, nàng quẳng
luôn xác thú xuống gần Dạ Tịch, nói dóc: “Đi săn thức ăn, về muộn một
chút!”

Mỗi lần nghe lý do này, Dạ Tịch lại cười. Nụ cười của hắn rất nông,

chỉ có khóe miệng nhếch nhẹ, đáy mắt thì hoàn toàn hờ hững, thậm chí còn
mang ý châm chọc, làm cho nàng cũng phải hoài nghi hắn đã phát hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.