PHÙ THỦY SÀN CHỨNG KHOÁN - Trang 326

một người say đi trong một hành lang hẹp, và tất cả anh có thể làm là đi lảo
đảo về phía trước hoặc phía sau, để sự di chuyển của anh ta được coi là một
bước đi ngẫu nhiên, các tiêu chí sau đây phải được đáp ứng:

1. Anh ta đi lảo đảo về phía trước hoặc phía sau.

2. Khoảng cách anh ta di chuyển về phía trước bằng đúng khoảng cách anh
ta di chuyển về phía sau.

3. Mỗi lần anh ta đi lảo đảo trong khoảng thời gian không đổi.

Đó là những yêu cầu khá nghiêm ngặt. Không có nhiều biến số đáp ứng
được những điều kiện này. Giá cổ phiếu, theo tôi, thậm chí không thể đến
gần được mức đó (thay thế dao động giá hằng ngày bằng bước đi ngẫu
nhiên của kẻ say).

Tôi không có ý nói Black và Scholes đã đưa ra những giả định ngu ngốc.
Họ chỉ đưa ra giả định logic, chứ bản thân họ không phải là các nhà giao
dịch. Trong thực tế, họ đã giành được giải thưởng Nobel nhờ công thức
này. Mặc dù, phải nói thật là nó luôn có vẻ xa lạ với tôi, bởi tất cả những gì
họ sử dụng là các thuật toán trung học. Tất cả các giao dịch của tôi hoạt
động dựa trên tiền phí quyền chọn, đó là phần quan trọng nhất, cũng chính
là phần mà Black-Scholes bỏ qua trong giả định về phân phối xác suất.

Tại sao ông nói chắc chắn rằng giá cổ phiếu thậm chí không đến gần
với bước đi ngẫu nhiên?

Tôi sẽ đưa ra một ví dụ, cho dù anh có tin hay không, có thứ gọi là phân
tích kỹ thuật ấy, cứ cố gắng để xác định hỗ trợ, kháng cự và xu hướng. Mặc
kệ cho phân tích kỹ thuật có giá trị hay không, khi có đủ số người tin vào
nó, nó sẽ ảnh hưởng đến thị trường. Ví dụ, nếu mọi người mong đợi cổ
phiếu có mức hỗ trợ tại 65, lạ chưa kìa, họ sẵn sàng mua nó ở mức 66. Đó
không phải là những gì bước đi ngẫu nhiên đã trình bày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.