PHÙ THUỶ XANH - Trang 11

Mặt Barney đỏ phừng phừng. “Chị Jane!”

“Có la hét thì cũng chẳng ích gì đâu,” Jane kiên quyết nói. “Nếu có chuyện
gì xảy ra với em thì bọn chị sẽ phải chịu trách nhiệm, anh Simon và chị.”

“Thế lực Bóng Tối sẽ không thể đụng tới các cháu đâu,” Ông Merry khẽ
nói. “Các cháu sẽ được bảo vệ. Đừng lo. Ông hứa với các cháu đấy. Không
chuyện gì xảy ra với Barney có thể làm hại nó được.”

Mấy ông cháu mỉm cười với nhau.

“Em đâu phải là đứa lên ba!” Barney giận dữ giậm chân xuống.

“Thôi đi,” Simon nói. “Có ai nói mày thế đâu.”

Ông Merry hỏi, “Khi nào thì các cháu được nghỉ lễ Phục Sinh, Barney?”

Bọn trẻ im lặng một lát.

“Hình như là ngày mười lăm ạ.” Barney cáu kỉnh nói.

“Đúng đấy,” Jane nói. “Anh Simon được nghỉ trước mấy hôm, nhưng cả
ba chúng cháu đều nghỉ cùng lúc một tuần.”

“Còn lâu quá nhỉ," Ông Merry nói.

“Quá muộn ạ?” Chúng lo lắng nhìn ông.

“Không, ông không cho là vậy... Liệu có gì ngăn các cháu đến Trewissick
ở với ông trong tuần đó không?”

“Không!”

“Không có gì đâu ạ!”.

“Không hẳn thế. Cháu đã định đi dự một hội nghị về môi trường, nhưng
cháu có thể bỏ được.” Giọng Simon kéo dài ra rồi ngừng lại, khi nó nghĩ về
ngôi làng nhỏ ở Cornwall nơi chúng đã tìm thấy chiếc chén Thánh. Cuộc
phiêu lưu gì sắp diễn ra đây thì cũng đã bắt đầu ở đó, tít bên trong cái hang ở
vách đá, trên biển khơi và dưới đá thẳm. Và giờ đây ở tâm điểm của mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.