PHÙ THUỶ XANH - Trang 13

sinh ra để trở thành người cuối cùng trong số các Cổ Nhân, những hộ vệ
Ánh Sáng, được ràng buộc bởi các điều luật bất biến để bảo vệ thế giới khỏi
Bóng Tối đang trỗi dậy. Chỉ có cậu mới biết điều đó... nhưng vì cũng chỉ là
một cậu bé bình thường, nên lúc này cậu không nghĩ đến nó.

Raq, một con trong đám chó, dụi cái mũi ươn ướt vào tay cậu. Will vuốt ve
đôi tai mềm của nó. “Cả một tuần liền,” cậu thủ thỉ với con chó. “Bọn mình
sẽ làm gì đây nhỉ? Đi câu cá à?”

Cặp tai giật giật, cái mũi rời khỏi tay cậu, người căng lên cảnh giác, Raq
quay đầu về phía con đường. Chỉ lát sau một chiếc taxi đỗ lại ngoài cổng:
không phải là chiếc ôtô xập xệ quen thuộc vẫn được dùng làm taxi của làng,
mà là một chiếc taxi hẳn hoi, bóng loáng, đến từ thị trấn cách đó ba dặm.
Bước ra khỏi xe là một người đàn ông nhỏ thó, đầu hói, nom hơi lôi thôi,
mặc áo mưa và xách một cái túi đi đường to đùng không ra hình thù gì. Ông
cho chiếc taxi đi, và đứng nhìn Will.

Băn khoăn, Will vội đứng dậy và đi đến bên cổng. “Chào ông ạ” cậu nói.

Người đàn ông đứng trầm tư hồi lâu, rồi toét miệng cười. “Cháu là Will
hả,” ông nói. Ông có khuôn mặt tròn xoe nhẵn nhụi và đôi mắt cũng tròn,
trông chẳng khác nào một chú cá láu lỉnh.

“Đúng thế ạ,” Will nói.

“Cậu út nhà Stanton. Cậu con trai thứ bảy. Thế là hơn bác một rồi đấy...
bác chỉ là đứa thứ sáu thôi.”

Giọng ông nhẹ nhàng và hơi khàn khàn, lơ lớ nửa Anh nửa Mỹ kỳ cục,
nguyên âm thì giống người Mỹ, nhưng ngữ điệu lại giống người Anh. Will
mỉm cười lịch sự vẻ bối rối.

“Bố cháu mới là đứa thứ bảy trong nhà,” người đàn ông mặc áo mưa nói.
Ông lại cười làm đuôi cặp mắt tròn hiện vết chân chim, và chìa tay ra.
“Chào. Bác là bác Bill đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.