việc, cũng như trước kia, sẽ luôn là Ông Merry, Giáo Sư Merriman Lyon,
nhân vật kỳ bí nhất trong cuộc sống của chúng, người đã tham gia vào cuộc
chiến vô tận giành quyền cai trị thế giới giữa Ánh Sáng và Bóng Tối, vì một
lý do nào đó không ai hiểu nổi.
“Ông sẽ nói với bố mẹ các cháu,” Ông Merry bảo.
“Tại sao lại là Trewissick ạ?” Jane hỏi. “Bọn trộm sẽ đem chiếc chén đến
đó ạ?”
“Ông nghĩ có thể là thế”
“Chỉ có mỗi một tuần,” Barney nói, trầm ngâm nhìn vào cái tủ kính trống
trơn trước mặt. “Không nhiều đối với một cuộc truy lùng. Như thế có đủ
thời gian không ạ?”
“Đúng là không dài lắm,” Ông Merry nói. “Nhưng đành phải vậy thôi.”
***
Will tuốt một cọng cỏ và ngồi xuống một tảng đá cạnh cổng trước, chán
nản nhấm nhám cọng cỏ. Ánh nắng tháng Tư đang lấp lánh trên những chiếc
lá xanh nõn của cụm chanh, một con chim hét ở đâu đó đang sung sướng hót
vang bài hát không dứt của mình. Hoa tử đinh hương và quế trúc tỏa hương
thơm ngát. Will thở dài. Tất cả đều rất tuyệt, những niềm vui của một mùa
xuân ở Buckinghamshire này, nhưng cậu sẽ thích thú tận hưởng chúng hơn
nếu có ai đó ở đây chia sẻ kỳ nghỉ Phục Sinh với mình. Một nửa đại gia đình
của cậu vẫn còn ở nhà, nhưng James, cậu anh trai kế, đã đi dự trại hướng
đạo một tuần, còn cô chị tiếp theo, Mary, thì đã đến nhà họ hàng ở Wales để
dưỡng bệnh sau khi bị quai bị. Các anh chị còn lại thì đều bận bịu với những
mối quan tâm chán ngắt của người lớn. Làm đứa út trong số chín đứa con
khổ thế đấy, tất cả các anh chị dường như đều lớn lên quá nhanh.
Duy có một điều làm chính cậu, Will Stanton, già dặn hơn bất kỳ ai trong
số các anh chị, hay bất kỳ người nào trên đời. Chỉ cậu mới biết về cuộc
phiêu lưu vĩ đại đã cho cậu biết vào sinh nhật lần thứ mười một rằng mình