PHÙ THUỶ XANH - Trang 130

Jane kêu lên, “Nhưng hắn có chiếc chén Thánh! Còn chiếc chén Thánh thì
sao?”

“Ta không biết chén Thánh nào cả.” Phù Thủy Xanh dửng dưng đáp. “Chén
Thánh là cái gì?”

“Không quan trọng” Jane cố gắng đáp. “Cuối cùng thì hắn có lấy được bí
mật của người không? Người có trao nó cho hắn không?”

“Nó là của ta” Phù Thủy Xanh nói ngay. “Ta đã tìm thấy nó. Và giờ thì
không ai cho phép ta giữ nó cả.”

“Người có trao nó cho phe Bóng Tối không?”

“Không.”

“Tạ ơn trời đất,” Jane nói. “Nó thật sự rất quan trọng, Phù Thủy Xanh ạ. Đối
với phe Ánh Sáng, đối với tất cả mọi người. Đối với những người đã tạo nên
người, với hai anh em của tôi và tôi, với tất cả chúng ta.”

Phù Thủy Xanh nói, “Với người ư?” Giọng nói u sầu âm vang của nó vọng
lại xung quanh em như tiếng sóng ầm ầm trong một cái hang. “Bí mật của ta
quan trọng đối với ngươi ư?”

“Tất nhiên rồi.”

“Thế thì đây,” giọng nói âm vang ấy bảo. “Cầm lấy nó đi.”

Sau này Jane không thể nhớ nổi lúc đó trong giấc mơ em đang làm gì: đứng
hay ngồi hay nằm, trong nhà hay ngoài trời, giữa ban ngày hay trong đêm
tối, dưới biển khơi hay trên núi đá. Em chỉ nhớ được cảm giác sung sướng
kinh ngạc trào dâng trong mình. “Phù Thủy Xanh! Người sẽ trao bí mật của
mình cho tôi ư?”

“Đây,” giọng nói lại bảo, và trong tay Jane hiện lên cái hộp chì nhỏ méo mó
đã rơi xuống biển vào phút cuối của cuộc hành trình giành chén Thánh... cái
hộp chì chứa đựng trong nó bản viết cổ duy nhất có thể làm sáng tỏ bí mật
của chiếc chén.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.