PHÙ THUỶ XANH - Trang 19

“Chào ông ạ” Will nói.

***

Suốt dọc đường từ Buckinghamshire đến Cornwall, mọi người trò chuyện
không ngừng, nhất là sau bữa trưa dã ngoại, khi ông bác của Will thiếp đi và
ngủ li bì trên cả quãng đường còn lại.

Cuối cùng Will nói, “Tức là Simon, Jane và Barney không hề hay biết là
phe Bóng Tối đã sắp đặt thời điểm đánh cắp chiếc chén Thánh để kịp lễ kết
Phù Thủy Xanh?”

“Chúng chưa bao giờ nghe nói đến Phù Thủy Xanh” Merriman nói. “Cậu
sẽ có đặc quyền nói cho chúng biết. Tất nhiên là thân mật như nói chuyện
bình thường thôi.”

“Hừm,” Will nói. Cậu đang nghĩ đến một việc khác. “Cháu sẽ thấy khá
hơn nhiều nếu như chúng ta biết được thế lực Bóng Tối có hình dạng ra
sao.”

“Một trở ngại cũ. Không có cách nào giải quyết được.” Merriman liếc nhìn
cậu, một bên mày rậm bạc trắng nhướn lên. “Chúng ta chỉ phải đợi xem sao
thôi. Và ta nghĩ là chúng ta sẽ không phải đợi lâu đâu...”

Khá muộn chiều hôm đó chiếc Daimler mới trang trọng rồ máy tiến vào
sân trước nhà ga St Austell ở Cornwall. Will thấy giữa đống hành lý là một
cậu bé lớn hơn cậu một chút, mặc áo vét đồng phục học sinh và có vẻ biết rõ
mình là người chỉ huy; một cô bé cao bằng nó, mái tóc dài buộc kiểu đuôi
ngựa, mặt lo lắng; và một chú bé với mái tóc vàng nhạt gần như thành màu
bạch kim, đang bình thản ngồi trên một cái vali nhìn họ tiến lại gần.

“Nếu họ không được biết gì về cháu” cậu dùng thần giao cách cảm của Cổ
Nhân nói với Merriman, “thì cháu nghĩ là họ sẽ ghét cháu thậm tệ cho
xem.”

“Điều đó có thể đúng” Merriman nói. “Nhưng tình cảm riêng tư của bất
cứ ai trong chúng ta cũng không quan trọng, nếu đem ra so sánh với tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.