PHÙ THUỶ XANH - Trang 20

cấp bách của sứ mệnh này.”

Will thở dài. “Hãy để mắt đến Phù Thủy Xanh,” cậu nói.

CHƯƠNG HAI

“Ông nghĩ cháu sẽ ở phòng này, Jane ạ,” ông Merriman nói, mở cửa một
phòng ngủ và cẩn thận cúi đầu chui vào. “Phòng nhỏ, nhưng cảnh nhìn từ
cửa sổ rất đẹp.”

“Ôi!” Jane thích thú kêu lên.

Căn phòng sơn màu trắng, treo những tấm rèm cửa màu vàng rực vui mắt,
và trên giường là một tấm chăn cũng màu vàng. Trần nhà dốc xuống nên
một bên tường chỉ cao bằng nửa bên kia, và trong phòng chỉ vừa đủ chỗ đặt
giường, bàn gương và một cái ghế. Nhưng căn phòng nhỏ dường như tràn
ngập ánh nắng, mặc dù bầu trời bên ngoài vẫn xám xịt. Jane đứng bên cửa
sổ nhìn ra ngoài, trong khi Ông Merry dẫn hai anh em trai đến phòng chúng,
và em nghĩ rằng khung cảnh mình nhìn thấy từ cửa sổ chính là điều tuyệt
hơn cả.

Em đang đứng trên cao phía bên này bến cảng, nhìn xuống những con
thuyền và đê chắn sóng, cái cầu tàu chất đầy hộp lẫn giỏ bắt tôm hùm, và
nhà máy đồ hộp nhỏ xíu. Mọi sinh hoạt của cái bến cảng bận rộn đang ồn ã
dưới chân em, và xa xa mé bên trái, phía ngoài tường cảng và dải đất tối sẫm
tên gọi Mũi Kemare, là mặt biển. Biển giờ đang xám xịt, lốm đốm những vệt
trắng. Mắt Jane rời khỏi đường chân trời phẳng lì trên mặt biển, em nhìn
thẳng qua con dốc ở phía đối diện bến cảng, và thấy ngôi nhà cao hẹp mà cả
nhà đã nghỉ mùa hè năm ngoái. Ngôi nhà Xám. Tất cả đã bắt đầu ở đó.

Simon gõ gõ lên cửa và thò đầu vào. “Ê, phòng này có cảnh nhìn đẹp quá
nhỉ. Phòng của anh với Barney chẳng có cảnh như thế này, nhưng cũng được
phết, vừa dài vừa hẹp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.