PHÙ THUỶ XANH - Trang 26

Ba đứa trẻ nhà Drew trố mắt nhìn cậu. “Phù Thủy Xanh? Đó là cái gì?”

“Đúng vậy đây,” Merriman nói. Ông nhìn xuống chúng, khóe miệng hơi giật
giật.

“Tớ đọc được trong một cuốn sách viết về Cornwall,” Will nói.

“À,” ông Bill Stanton lên tiếng. “Will là một nhà nhân loại học cơ đấy, bố nó
bảo bác thế. Các cháu cẩn thận đấy. Nó biết rất nhiều về nghi lễ và các thứ
tương tự”

Will có vẻ rất bối rối. “Chỉ là một nghi lễ mùa xuân thôi mà,” cậu nói. “Họ
kết một hình người bằng lá và ném nó xuống biển. Đôi khi nó được gọi là
Phù Thủy Xanh, đôi khi lại gọi là Cô Dâu của Vua Mark. Một phong tục
cổ.”

“À phải rồi. Giống như lễ hội hóa trang chứ gì” Barney nói vẻ coi thường.
“Vào mùa hè ấy.”

“Ờ, không, không hẳn.” Will xoa xoa tai và nói như muốn xin lỗi. “Ý mình
là, lễ hội hóa trang Lammas ấy chủ yếu là để thu hút khách du lịch thôi, phải
không?”

“Hừ!” Simon nói,

“Anh ấy nói phải đấy,” Barney nói. “Ở lễ hội năm ngoái có nhiều khách du
lịch nhảy nhót trên phố hơn là dân địa phương nhiều. Trong đó có cả em
nữa.” Nó nhìn Will vẻ đăm chiêu,

“Đây rồi!” bà Penhallow kêu lên, bước vào phòng với một khay thức ăn to
gần bằng người bà.

“Hẳn bà Penhallow phải biết rõ về Phù Thủy Xanh,” bà Fran Stanton nói với
chất giọng Mỹ nhẹ nhàng của mình. “Có phải không, bà Penhallow?”

Bà nói vậy chỉ vì muốn giữ cho không khí được thân mật, vì tình hình có vẻ
đang trở nên hơi căng thẳng. Nhưng nó lại có tác dụng ngược lại. Người phụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.