PHÙ THUỶ XANH - Trang 28

“Lễ kết Phù Thủy Xanh là một nghi lễ kín của ngôi làng” Merriman nói.
Jane thấy giọng ông như có vẻ căng thẳng, nhưng mặt ông gần sát mái nhà ở
chỗ đầu cầu thang nhỏ hẹp đến nỗi khuất hẳn trong bóng tối “Thông thường
thì không có người khách lạ nào được phép lại gần. Còn về dân địa phương
thì cũng chỉ có phụ nữ là được phép có mặt mà thôi."

“Trời ạ!” Simon công phẫn kêu lên.

Jane nói, “Nhưng chúng ta phải làm cái gì đó về chuyện chiếc chén Thánh
chứ, ông Gumerry? Ý cháu là, đó là lý do chúng ta đến đây kia mà. Và
chúng ta cũng không có nhiều thời gian”

“Hãy kiên nhẫn,” Merriman nói. “Ở Trewissick này, như các cháu còn nhớ
đấy, ta không bao giờ phải đi tìm kiếm chuyện gì cả. Mọi chuyện thường sẽ
tự xảy ra thôi.”

“Nếu vậy thì,” Barney nói, “cháu sẽ đi dạo một lát" Nó kín đáo ôm một tập
sách mỏng vào sát người, nhưng từ trên cao tựa một ngọn hải đăng, ông
Merry của nó đã nhìn thấy.

“Cháu đi vẽ à?” ông hỏi.

“Vâng ạ,” Barney miễn cưỡng đáp. Mẹ của chúng là một họa sĩ. Barney vốn
luôn tỏ ra kinh hoàng khi có ai nhận định nó cũng có cái tài ấy, nhưng trong
vòng mười hai tháng vừa qua nó đã bối rối nhận thấy niềm say mê hội họa
đang bắt đầu lén tiến đến xâm chiếm nó.

“Cháu thử vẽ cái nhà này từ phía bên kia xem sao” Merriman bảo. “Và vẽ cả
những con thuyền nữa.”

“Vâng. Nhưng tại sao ạ?”

“Ồ, ông cũng không biết,” ông lơ đễnh đáp. “Có thể sẽ có ích. Một món quà
cho ai đó. Thậm chí có khi là cho ông cũng chưa biết chừng.”

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.