PHÙ THUỶ XANH - Trang 33

chẳng nhìn cụ thể vào cái gì, chìm đắm trong những suy nghĩ của riêng
mình.

Barney đột nhiên nhớ tới Will. Nó quay lại... và kinh ngạc khi thấy Will
cũng đang đứng gần nó, đờ đẫn nhìn chẳng vào cái gì cả, mặt vô cảm, như
đang lắng nghe. Mọi người làm sao thế nhỉ? “Đây là Will Stanton ạ” nó nói
thật to với Thuyền Trưởng Toms.

Khuôn mặt có bộ râu xám không hề thay đổi thái độ. “Phải,” Thuyền
Trưởng Toms khẽ nói. Rồi ông lắc đầu, có vẻ như vừa tỉnh dậy. “Cháu nói
đó là một người mặc đồ đen à?”.

“Hắn ta là một họa sĩ ạ. Rất xấu tính, cháu chẳng biết hắn là ai nữa. Nhưng
Will đã nhìn thấy hắn lái xe đi với một con chó có vẻ y hệt Rufus... và lại
ngay trước cửa nhà ông...”

“Ta sẽ đi dò hỏi xem sao” Thuyền Trưởng Toms an ủi nó. “Nhưng vào đây,
vào đây, cả hai cháu. Cháu hãy dẫn bạn đi xem Ngôi nhà Xám đi, Barnabas.
Ta phải tìm chìa khoá... lúc nãy ta đang bận làm vườn...” Ông lần mò trong
túi, vỗ vỗ một cách vô ích lên chiếc áo khoác bằng cánh tay không cầm gậy.
Rồi họ đi đến cửa trước.

“Cửa mở rồi!” Will nói sắc gọn. Giọng cậu rất dứt khoát, khác hẳn với
những lời lắp bắp không ra đầu đuôi gì của cậu ban nãy, và Barney chớp
chớp mắt kinh ngạc.

Thuyền Trưởng Toms dùng cây gậy đẩy cánh cửa khép hờ ra, và khó nhọc
bước vào. “Đây là cách tên đó đưa được Rufus ra ngoài. Mở cửa trước trong
khi ta đang ở phía sau... Ta vẫn không tìm thấy chiếc chìa khóa đó.” Ông lại
bắt đầu lần mò trong túi.

Đi theo ông, Barney thấy có cái gì sột soạt dưới chân, nó cúi xuống và nhặt
lên một tờ giấy trắng “Ông quên không lấy...” Nó bỗng im bặt. Trên mẩu
giấy có mấy dòng ngắn ngủn, viết bằng chữ to. Chỉ liếc qua một cái là nó đã
đọc được hết. Nó chìa tờ giấy ra cho ông thuyền trưởng, nhưng chính Will,
cái cậu Will lanh lợi kỳ lạ này, lại cầm lấy và đứng nhìn chằm chằm vào tờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.