PHÙ THUỶ XANH - Trang 51

để chỉ cho hắn thấy tương lai... một kiểu tiên tri cổ chăng?... Có thể thế
lắm.”.

Will hỏi, “Nhưng liệu đó có phải là điều hắn muốn trước tiên không?”

“Cho dù có đúng thế hay không, thì chúng ta cũng cần để mắt trông nom
Barney hết sức cẩn thận.”

“Cháu sẽ không rời nó một bước,” Will nói. “Nó sẽ bực mình lắm đây.” Cậu
bồn chồn đi đi lại lại quanh phòng, nhìn chằm chằm vào những bức tranh
nhưng tâm trí ở tận đẩu đâu. “Nhưng phe Bóng Tối đang ở đâu? Hắn đang ở
đâu? Cháu nghĩ là không ở xa lắm.”

“Ta cũng có cảm giác tương tự.” Thuyền Trưởng Toms khẽ nói từ chiếc ghế.
“Hắn đang ở khá gần. Ngay sau lúc mặt trời mọc ta đã cảm thấy hắn đi qua
ngôi nhà, rất nhanh, và từ đó đến giờ ta luôn thoáng thấy sự hiện diện của
hắn quanh đây.”

“Đó là khi hắn cố tìm cách đến gần Phù Thuỷ Xanh, trước khi họ ném nó
xuống biển,” Merriman nói. “May cho chúng ta là hắn đã không làm được,
nếu không thì Phù Thủy Xanh biết đâu đã đáp lại rồi. Các ngư dân đã kéo
hắn đi... họ rất công phẫn, và khá là mạnh tay... Tôi đã đi theo họ vào làng,
cho đến khi họ thả hắn ra. Rồi sau đó hắn đã tự phủ một cái bóng lên mình,
làm tôi bị mất dấu. Nhưng đúng vậy, hắn đang ở rất gần. Ta có thể có nhận
được ác tâm của hắn.”

Will bất thần dừng phắt lại, người cứng đờ như con chó săn đánh hơi thấy
mồi. Merriman vội vã nhấc đôi chân dài khỏi chiếc sofa và đứng lên. “Có
chuyện gì vậy?”

“Ông có cảm thấy gì không? Có nghe thấy gì không?”.

“Hình như ta có cảm thấy cái gì đó. Cậu nói đúng." Thuyền Trưởng Toms cà
nhắc đi đến bên cánh cửa, tựa người vào cây gậy của mình. “Ra ngoài này,
nhanh lên."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.