PHÙ THUỶ XANH - Trang 65

Rufus, từ đầu đến giờ vẫn đứng như trời trồng, bắt đầu gầm gừ trong họng.
Simon đưa tay ra hiệu cho nó im lặng, và bảo, “Làm thế không được khôn
ngoan cho lắm đâu, Barney.”

Nhưng Barney nói vẻ thoải mái, “Ồ, không đâu, em nghĩ sẽ ổn cả thôi,” và
nó bước về phía các bậc thang của căn nhà lưu động. Simon không chọn nào
khác ngoài đi theo nó. “Ở lại đây, Rufus” nó nói. Con chó lông xù gập
những cẳng chân dài lại và nằm xuống ở chân bậc thang, nhưng nó vẫn tiếp
tục gầm gừ không ngừng một cách quái lạ, hai anh em có thể nghe thấy
tiếng gầm gừ khe khẽ ấy ở phía sau như nhắc chúng nhớ đến một lời cảnh
báo.

Gã đàn ông đen đủi đang quay lưng lại phía chúng. “Hãy ngắm nhìn căn nhà
romany này cho kỹ vào,” hắn nói, không quay lại. “Giờ không còn nhiều
nhà lưu động như thế này để mà ngắm nghía nữa

đâu.”

“Romany ấy à?” Simon hỏi. “Ông là người di gan à?"

“Nửa phần romany,” gã đàn ông đáp, “và nửa phần gorgio (Người di gan
dùng từ “romany” để gọi chính mình và “gorgio” để gọi những người còn
lại.).”
Hắn quay lại và đứng khoanh hai tay trước ngực, quan sát chúng. “Ta
có một phần là người digan, đúng thế. Ngày nay thì chỉ thấy được người lai
di gan thôi đã là tốt lắm rồi, ít ra là trong số những người sống lang thang
nay đây mai đó. Ngay cả căn nhà này cũng chỉ có một phần là di gan mà
thôi."

Hắn ra hiệu về phía trần căn nhà lưu động, và khi ngẩng lên, chúng thấy trần
nhà cũng được viền bằng cùng loại diềm cuộn trang trí sáng màu như ở
ngoài, và trên một bức tường treo kín đủ loại dụng cụ nhỏ, có một cây vĩ
cầm cổ và một tấm thảm len kẻ sọc rất lạ. Nhưng đồ đạc trong nhà thì thuộc
loại rẻ tiền và hiện đại, và ống khói thì không phải là ống khói thật, mà chỉ
là một cái lỗ thông hơi để hút khí nóng lên khỏi cái bếp lò điện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.