PHÙ THUỶ XANH - Trang 84

Ông chậm rãi hạ tay xuống, và tựa như những con rối, lũ trẻ hoạt bát trở lại.

"Bọn mình nên đi ngay thôi,” Simon nói. “Đi nào, Jane.”

“Cháu đi với ông, phải không, Thuyền Trưởng?” Barney hỏi.

“Ta cho cháu ăn sáng đã,” Thuyền trưởng Toms đáp, mắt lấp lánh nhìn nó,
tựa người vào cây gậy. “Đã quá giờ rồi.”

CHƯƠNG BẢY

Tựa như những con chim lặn họ lao xuống nước, không để lại chút gợn sóng
nào trên mặt biển Đại Tây Dương mênh mông. Lao xuống qua những con
sóng xanh, qua làn ánh sáng xanh mờ mờ, họ thở trong nước như cá, nhưng
họ lao vút qua nước như hai luồng sáng, với một tốc độ mà không con cá
nào có thể theo kịp.

Họ lao đi hàng dặm, qua hàng sải nước sâu, lao tiếp, lao tiếp, về phía đáy
nước sâu thẳm. Biển ngập tràn tiếng động, tiếng rít, tiếng rên rỉ, tiếng lách
cách, với hàng tràng những tiếng ầm ầm như súng đại bác nổ khi từng đàn
cá lớn hoảng hốt dạt ra nhường đường cho họ. Nước trở nên ấm hơn, chuyển
sang xanh ngọc bích trong mờ.

Liếc nhìn xuống, Will thấy những mảnh cuối cùng còn lại của một xác
thuyền đắm cũ kỹ nằm tít sâu bên dưới. Các cột buồm và boong tàu được
nâng cao giờ chỉ còn mấy mẩu gỗ, phần còn lại đã bị hà ăn hết. Từ đống cát
rung rinh trên thân tàu một khẩu thần công cổ kính chìa ra, san hô bám thành
từng mảng, và hai cái đầu lâu trắng hếu nhe răng cười với Will. Có lẽ là bị
cướp biển giết, cậu nghĩ thầm: bị tiêu diệt, như bao nhiêu người khác, không
phải bởi Bóng Tối hay Ánh Sáng mà là do chính giống loài của họ...

Cá heo nô giỡn bên trên đầu họ; những con cá mập xám khổng lồ lượn qua
lượn lại, tò mò nhìn xuống khi hai Cổ Nhân lao vụt qua. Họ lặn xuống sâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.