PHÚC ÔNG TỰ TRUYỆN - Trang 265

ngược lại còn thấy thú vị. Cháu mong người ta dựng nhiều chuyện về cháu
hơn nữa!”.

Tôi đã từng nói với ý khiêu khích ông Karō như thế và đi về.

Lần đầu tiên đi xem ca kịch ở Tōkyō

Như đã nói ở trên, tôi quê mùa đến mức từ khi lên Edo đến năm thứ sáu
mới nhìn thấy nơi gọi là Ueno lần đầu, năm thứ mười bốn mới đi thăm
Mukōjima. Tất nhiên là chưa một lần đi xem ca kịch. Từ khi còn nhỏ, ở
lãnh địa Nakatsu có lệ là lãnh chúa cho gọi những diễn viên không chuyên
ở nhà quê đến, tổ chức biểu diễn kịch Nō (Năng) ở sân khấu trong thành
của lãnh địa và chỉ cho các võ sĩ đến thưởng thức.

Khi đó, tôi được xem một lần. Lần sau là khi tôi học ở Ōsaka. Lúc này, ông
Ebizō (Hải-Lão-Tạng), cha đẻ của Ichikawa Danjūrō (Thị-Xuyên Đoàn-
Thập-Lang) đang công diễn ở phố Dōtombori. Một tối, người bạn đồng
khóa rủ: “Tớ định đi xem ở phố Dōtombori bây giờ, bọn mình đi đi!”. Cậu
ta bảo có cả rượu nữa, mà nghe thấy rượu là tôi đồng ý đi ngay. Trên đường
đi cậu ta mua 1 Shō (khoảng 1.8l-ND) rượu và dẫn theo hai, ba người
chúng tôi vào xem. Xem hai, ba cảnh vào buổi tối hôm đó là lần thứ hai
trong đời tôi. Sau đó, tôi lên Edo. Từ khi Edo đổi tên thành Tōkyō, tôi cũng
không nhớ là mình đã đi xem lần nào. Hơn nữa, cũng không có cơ hội đi
xem.

Thời gian trôi qua, cách đây khoảng mười lăm, mười sáu năm, tự nhiên lần
đầu tiên tôi đi xem ca kịch ở Tōkyō. Khi đó, tôi đã ngẫu hứng làm một bài
thơ thế này:

Thùy đạo danh ưu kỹ tuyệt luân

Tiên sinh du hí sự vưu tân

Xuân phong ngũ thập độc tỉnh khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.