PHÚC ÔNG TỰ TRUYỆN - Trang 35

nên không dễ gì họ cho tôi vào nghỉ. Về phần mình, tôi không nề hà về nhà
trọ tốt hay xấu, mà chỉ cần có chỗ đặt lưng là được. Tôi nghỉ hai đêm và đi
bộ chừng ba ngày thì đến được Kokura.

Giữa đường, tôi đã viết giả mạo thư của ông Kuroganeya rằng: “Ngài đây
là cậu công tử thuộc dòng dõi sĩ tộc ở Nakatsu, con của ông Nakamura. Tôi
vẫn hay ra vào dinh thự nhà cậu, nên không có chuyện nhầm lẫn nào ở đây
cả. Trăm sự nhờ ông!”. Tôi viết tên ông Kuroganeya Sōbē gửi ông
Sembaya Yasuguemon ở Shimonoseki và dán phong bì cẩn thận. Tôi nghĩ,
hôm sau đến Shimonoseki sẽ phải cần đến thư đó.

Nhưng ngay đêm ấy, khi đến Kokura và nghỉ trọ tôi đã chứng kiến một
chuyện rất lạ lùng. Tôi đi lòng vòng quanh Kokura để tìm chỗ trọ, nhưng
đến đâu cũng bị từ chối. Cuối cùng, cũng có một nhà cho tôi vào nghỉ. Đó
là một nhà trọ bẩn thỉu và tất cả khách trọ đều phải ngủ chung. Nửa đêm
bỗng nghe thấy tiếng nước tí tách, rõ mồn một. Thì ra đó là tiếng đi tiểu của
cụ già bị phong. Ông cụ không phải là khách trọ mà là người nhà của gia
chủ. Đến nay, tôi vẫn còn nhớ cảnh khách trọ nằm chung với người bệnh.
Bẩn không thể chịu được.

Tác dụng của lá thư giả mạo

Đến Shimonoseki, tôi tìm ông Sembaya và mang thư giả mạo đến, thì quả
nhiên như ông Kuroganeya nói là chỗ thân quen, nên chỉ lướt qua thư ông
đã đồng ý ngay cho tôi trọ và đón tiếp hết sức chu đáo. Tiền thuyền đi đến
Ōsaka là 1 Bu 2 Shu, ngoài ra còn tiền ăn tính theo số ngày. Bởi vậy, nếu
trả hết tiền thuyền, tôi sẽ chỉ còn lại được hai, ba trăm Mon, nên trước tiên
tôi chỉ định trả tiền thuyền, còn tiền ăn ở sẽ khất khi nào đến Kurayashiki
của lãnh địa Nakatsu ở Ōsaka. Ông chủ thuyền thông cảm và đồng ý cho
tôi như vậy. Thật chẳng hay ho gì, nhưng tất cả là nhờ vào lá thư giả mạo.

Vượt biển Bakan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.