PHÚC ÔNG TỰ TRUYỆN - Trang 77

Tôi không hiểu có chuyện hứa tặng hương sức thật không, nhưng theo cách
đọc của người Ōsaka thì tên của Tezuka trở thành Tetsuka và viết chệch
Tetsuka thành Tetsukawa, viết bằng hai chữ Hán “Thiết-Xuyên” chứ không
phải là “Thủ-Trủng”. Đây là cao kiến của cậu Takahashi Jun’eki, nhờ đó
mà đã được việc. Vì thế, sau nhiều trăn trở, chính lá thư đó đã bắt Tezuka
đến lại khu phố đàng điếm. Đó là một tội lớn của tôi. Cậu đi hai, ba ngày
liền và những kẻ đồng mưu mong ngóng đợi. Sáng hôm sau, Tezuka về với
vẻ mặt bình tĩnh, nên tôi cũng thản nhiên đem chiếc kéo ra định túm lấy
Tezuka, thì cậu ta ngạc nhiên hỏi:

- Cậu định làm gì thế hả?

- Tớ chẳng định làm gì cả, chỉ định cho đầu cậu trọc lốc như ông sư thôi.
Cạo trọc lốc xong nếu lại muốn trở nên đẹp trai như bây giờ, thì chắc chỉ
cần hai năm là được. Để tớ cắt nào!

Nói thế rồi tôi cầm lấy chỏm tóc và múa kéo canh cách thì cậu ta nghiêm
chỉnh lại và chắp tay xin. Thấy thế, một trong những người đồng mưu với
tôi chạy ra can:

- Fukuzawa, cậu hơi quá rồi đấy!

- Thế chẳng phải là cậu ta đã hứa sẽ cho cắt trọc rồi, còn gì mà kêu ca nữa?

Trong khi lời qua tiếng lại như thế, những người đứng ra hòa giải mà tôi đã
sắp xếp từ trước dần dần cầm trịch giữa hai bên. Kết quả là thay cho việc
cạo trọc đầu sẽ bắt Tezuka mua thịt gà và rượu về. Chúng tôi cùng nhau
đánh chén và tôi lại chọc: “Tớ xin cậu đấy! Cậu đi lần nữa cho tớ lại được
đánh chén tiếp!”. Tôi nói đùa như thế và chọc cậu ta, nhưng có lẽ chính nhờ
vậy mà cậu ta đã tỉnh ngộ ra.

Trêu người bạn mê tín

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.