PHỤC SINH - Trang 237

khi lửa bốc cháy, tôi không có ở đấy. Nó cố ý ghép việc ấy vào đúng cái
ngày mà mẹ con tôi đến. Chính nó đốt để được tiền bảo hiểm, thế mà nó lại
vu cho mẹ con tôi.
- Thật có thể như thế được à?
- Đúng thế ạ, có Trời soi xét, thưa ngài. Ngài như cha mẹ con. - Anh ta định
quỳ xuống đất và Nekhliudov cố sức môị giữ anh ta lại được. - Xin ngài mở
lòng thương mà cứu giúp con. Con không tội tình gì mà phải chịu tai hoạ, -
anh ta nói tiếp…
Và đôi má anh ta bỗng rung lên, anh ta khóc nức nở và xắn ống tay áo
ngoài, dùng ống tay áo lót bẩn lau mắt.
- Ngài nói chuyện xong chưa? - Viên phó giám ngục hỏi.
- Vâng…Thôi anh đừng ngã lòng, tôi sẽ cố hết sức! - Nekhliudov nói và đi
ra. Melsov đứng ở ngưỡng cửa.
Lão cai ngục già lấy cánh cửa đẩy anh ta vào và đóng sập lại. Trong khi lão
cai khoá cửa, Melsov vẫn còn nhìn qua lỗ thông hơi trên cánh cửa…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.