PHỤC SINH - Trang 303

ngay trên đầu chàng với một tiếng khủng khiếp, ầm ầm vang dội trong bầu
trời mênh mông.
Nekhliudov trở vào nhà.
"Phải, phải! chàng nghĩ - công việc của một đời ta, tất cả công việc đó có ý
nghĩa của nó ta không hiểu và không thể nào hiểu được. Vì sao lại có hai bà
cô ta trên đời nầy? Tại sao Nikolenka Yecteniev lại chết đi còn ta thì sống?
Tại sao lại có Katiusa? Và cái việc làm rồ dại của ta? Tại sao có cuộc chiến
tranh ấy? Và tất cả cuộc sống phóng đãng điên rồ mà ta đã trải qua, tại sao?
Hiểu được tất cả những điều đó, hiểu được tất cả việc làm của Chúa, ta hiểu
sao nổi? Nhưng làm trọn cái ý Chúa đã khắc sâu vào tâm khảm ta, điều đó
ta làm được và là điều ta biết chắc chắn. Và khi ta làm trọn được ý Chúa thì
chắc chắn lòng ta sẽ yên tĩnh thảnh thơi".
Lúc nầy, mưa như trút nước từ mái nhà đổ xuống, chảy ồng ộc vào trong
chiếc thùng. Những tia chớp soi sáng mảnh sân và ngôi nhà thưa thớt dần.
Nekhliudov về buồng, cởi quần áo, lên giường nằm, trong bụng vẫn sợ
những con rệp nấp sau các tờ giấy rách dán trên tường.
"Ừ, cảm thấy mình không phải là ông chủ mà là người đày tớ chàng thấy
thích thú với ý nghĩ đó. Điều chàng lo sợ không phải là không có lý. Ngọn
nến vừa thổi tắt là lũ rệp xông tới đốt ngay.
"Phân phát ruộng đất, đi Siberi, rận rệp, bẩn thỉu và còn gì nữa? Nếu phải
chịu đựng tất cả những cái đó ta cũng vui lòng".
Nhưng mặc dầu với tất cả thiện ý, chàng vẫn không chịu nổi và phải ra ngồi
bên cửa sổ bỏ ngỏ, ngắm nhìn mây trên trời lúc nầy đang cuốn đi xa và
vành trăng lại mới ló lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.