PHỤC SINH - Trang 499

thảm thương gần lỗ của phòng tôi: "Anatoli Petrovich, có đúng là bác sĩ
cho tôi thuốc ho phải không? Tôi ốm rồi, phải uống ít thuốc ho nữa".
Không ai trả lời, còn anh hết nhìn tôi lại nhìn tên giám ngục để hỏi. Câu nói
như vậy nghĩa là thế nào, thật tôi không rõ. Phải.
Bỗng nhiên, tên phó giám ngục làm ra mặt nghiêm khắc quát lên, giọng the
thé: "Nầy! Đùa gì thế? Đi đi!". Rozovxki hẳn không hiểu được cái gì đang
chờ đợi mình; anh vội vã đi gần như chạy trong hành lang, vượt lên trước
mọi người. Bỗng anh đứng sững lại và tôi nghe thấy có tiếng chân và tiếng
xôn xao, xô sát; anh hét lên và khóc nức nở, tiếng mỗi lúc một xa, rồi tiếng
cửa hành lang khép lại và mọi vật lại chìm trong yên lặng. Phải, họ đã treo
cổ cả hai người, họ lấy dây thừng thắt cho cả hai tắc thở.
Một người gác khác đã chứng kiến buổi hành hình kể lại là Lozinxki không
chống cự; còn Rozovxki giãy giụa chống lại một hồi lâu, thành ra họ phải
lôi anh lên giá treo, đút đầu anh vào thòng lọng. Phải. Người gác nầy là một
anh chàng hơi ngớ ngẩn. Anh ta nói: "Ngài ạ, người ta cứ bảo tôi là trông
khiếp lắm, nhưng thực ra cũng không có gì đáng khiếp cả. Khi hai người bị
treo cổ, họ chỉ nhún vai có hai lần, như thế nầy thôi! - anh ta so vai, đưa lên
đưa xuống. - Rồi người đao phủ rút thêm tí nữa, cho nút thòng lọng thít
chặt lại, và thế là xong; người bị treo cứng đờ ra, chẳng còn cựa quậy gì
nữa".
Và Krinxov nhắc lại lời người gác: "Không có gì đáng khiếp cả" anh định
mỉm cười, nhưng trái lại, anh đã oà lên khóc nức nở. Anh yên lặng một lúc
lâu, hơi thở nặng nhọc, rồi nuốt những tiếng nức nở đương làm anh nghẹn
ngào. Anh lấy lại bình tĩnh nói tiếp. "Từ đó, tôi theo cách mạng. Vâng". Và
anh nói thêm ít câu để kết thúc câu chuyện.
Anh vào đảng Ý Dân, và đứng đầu nhóm phá hoại có nhiệm vụ khủng bố
chính phủ, để họ phải tự ý nhường quyền cho nhân dân. Để làm nhiệm vụ,
anh đi Petersburg, Kiev, Odessa và ra cả nước ngoài; ở đâu anh cũng thành
công. Về sau anh bị một người tâm phúc phản bội. Chúng bắt anh, đưa ra
toà xử và sai hai năm bị giam, anh bị kết án tử hình, sai giảm xuống thành
khổ sai chung thân. Ở tù anh mắc bệnh lao. Và trong điều kiện hiện nay,
anh khó mà sống được vài tháng nữa. Anh biết thế, nhưng không hối tiếc gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.