Lev Tolstoy
PHỤC SINH
Dịch giả : Vũ Đình Phòng, Phùng Uông
Chương 14
Nekhliuzov ghé thăm các cô, trước hết vì trại ấp của các bà ở ngay gần
đường chàng tới trung đoàn, sau nữa là vì hai bà đã tha thiết mời chàng;
nhưng cái chính là vì chàng muốn gặp lại Katiusa. Có lẽ đối với người
thiếu nữ đó trong thâm tâm chàng đã có sẵn một chủ định xấu xa do bản
năng thú vật không kỳm hãm được xúi giục nên.
Nhưng chàng không nhận thấy điều đó mà chỉ thấy rõ là chàng muốn trở về
thăm lại nơi chàng đã sống êm vui, thăm các bà cô hơi lẩn thẩn nhưng dịu
dàng, hiền hậu, bao giờ cũng yêu quý chàng, thăm lại Katiusa thuỳ mị,
đáng yêu mà bấy lâu chàng vẫn giữ một kỷ niệm êm đềm.
Chàng tới ấp vào cuối tháng ba, hôm thứ sáu trước lễ Phục sinh, giữa mùa
tuyết tan, trời mưa như trút, cho nên đến nhà thì chàng đã bị ướt sũng và rét
cóng, nhưng chàng vẫn nhanh nhẹn, phấn khởi, tươi vui như thường thuở
ấy, lúc nào Nekhliuzov chẳng như thế. "Liệu nàng có còn ở đây không?"
chàng vừa nghĩ vừa bước vào cái sân cũ kỹ, quen thuộc, có tường gạch bao
quanh, lúc nầy đầy tuyết từ trên mái nhà trút xuống. Chàng đã đinh ninh khi
nghe thấy tiếng nhạc ngựa của chàng thì nàng sẽ chạy ra đón ở thềm cửa,
nhưng khi đến nơi, chàng chỉ thấy ở cửa ngách có hai người đàn bà chân
chất, váy xắn cao, xách mấy thùng nước đi ra, chắc là họ đang bận rửa sàn
nhà. Ở cửa chính cũng không thấy bóng dáng Katiusa. Chỉ có người lão bộc
là Tikhol ra đón; ông nầy đeo tạp dề, chắc cũng đang bận lau chùi gì đó.
Bước vào nhà, chàng gặp cô Sofia Ivanovna; cô mặc áo dài lụa và đội mũ
vải thường.
- Ồ cháu đã đến, - thật quý hoá! - Bà Sofia vừa hôn cháu vừa kêu lên. - Cô
Maria hơi khó ở, cô thấy mệt từ lúc còn ở nhà thờ. Hai cô vừa đi chịu lễ về.
- Thưa cô, cháu xin có lời chúc mừng cô nhân ngày lễ, Nekhliuzov nói hôn
tay bà cô. - Chết chửa, xin lỗi, cháu đã làm ướt cả cô.
- Đi về buồng cháu mà thay quần áo đi. Cháu ướt hết cả rồi. Ồ mà cháu đã