PHƯƠNG NÀO BÌNH YÊN - Trang 26

đứt bớt thịt và con cá thấy nhỏ lại. Ðôi khi nhìn cũng là một cách để đỡ
thèm. Hai chị em Nhan ngồi quanh nồi cá chờ nước sôi. Nhan quên cả chị
Nhỉ, mà chỉ nghe tiếng củi nổ lép bép và con cá trắng phau ánh vẩy bạc bốc
hơi thơm.
- Hồi mẹ còn sống, mẹ nấu canh cá với thơm, có hành ngon ghê há chị
Nhan.
- Ừa.
Hai chị em đồng nuốt nước bọt.
- Nước canh chan cơm cháy ăn dòn ngon ghê hả chị Nhan.
- Ừa.
Thằng Lời lại chép miệng :
- Có bữa mẹ kho với dưa chua, nước dừa, chan nước ăn thiệt là ngon há chị
Nhan.
Nhan nuốt nước bọt ừng ừng. Con cá réo trong soong. Nhan cho vào mớ
rau muống.
- Thơm quá.
Thằng Lời cố sát mũi vào nồi canh hít lấy hít để, Nhan gõ nhẹ vào đầu em
mắng khẽ:
- Lên coi nhà còn ai ở trển. Mầy tham ăn quá.
- Chị cho em cái đầu.
Thằng Lời vừa đi vừa nhìn chị van lơn. Nhan thương em quá. Nàng định
bụng thế nào cũng kiếm cái nơm đi đặt cá. Nhưng nghĩ đến những buổi
chiều chạng vạng, sương lờ mờ với khung cảnh đổ nát tiêu điều, bên bờ
lạch, ngọn đồi trọc nhô cao mơ hồ như bóng dáng của một quái vật vô hình
đen đuổi đang rình rập, Nhan lại thôi. Nội mấy gia đình ở lại chỉ có bác
Bửng là chuyên nghề. Trước khi có đánh nhau, bác Cả Bửng vẫn là kẻ
chuyên đi đặt nơm cá và đan nơm bằng tre núi bán cho dân làng. Bác biết
rõ từng hang hốc từng khúc quanh mà cá thường ẩn. Bác biết trông chừng
con trăng cao hay thấp, mọc hay lặn để đoán giờ cá đi ăn. Mỗi mùa mưa,
nước chảy xiết tràn trìa hai bên bờ, những chiếc nơm đón đầu dòng của bác
luôn luôn đầy những con cá vẩy bạc mập mạp tươi nguyên. Bác là độc nhất
còn lại trong khu xóm nầy luôn luôn được ăn đồ tươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.