PHƯƠNG NÀO BÌNH YÊN - Trang 54

Nhan e thẹn cúi đầu. Gió xôn xao trên đôi chân ướt mát lạnh. Gió đẩy đưa
mấy nếp tóc dài bay bay quấn quít trên tay Nghi.
- Sao Nhan ?
Nhan cuống quít gật đầu. Và bỗng dưng hai giọt nước mắt ứa ra lăn dài trên
má.
Nghi ngạc nhiên không hiểu chuyện gì. Chàng cầm tay Nhan giục dặc :
- Sao vậy Nhan. Sao em khóc ?
Nhan lắc đầu. Nước mắt càng ứa ra nhiều hơn. Nhưng trong ánh mắt là nụ
cười hạnh phúc.
Nghi nhìn thật lâu vào đôi mắt Nhan, rồi bật cười :
- Vậy mà làm người ta hết hồn à.
Nhan vùng đứng dậy, chùi nhanh nước mắt, bấm tay Nghi một cái rõ đau
rồi nói nhanh :
- Thôi, Nhan về đây chớ không thằng Lời lại kêu réo.
- Mới có chút xíu mà đã về Nhan. Ngồi lại một chút đã.
Nhan quay đi :
- Thôi, để Nhan về. Với lại anh cũng mắc trực. Coi chừng chớ không lại bị
phạt như bữa trước thì mệt lắm.
Nghi chạy với theo đi song song với Nhan :
- Thì cũng để anh đưa Nhan về một chặng đường chứ bộ.
Nhan cười lặng lẽ. Những tàu lá xạc xào. Buổi trưa im chỉ có tiếng chim
câu kêu lạc loài đâu đó. Qua khỏi khúc quanh Nhan đứng lại.
- Thôi, anh về cho Nhan về nghe.
Nghi nằn nì :
- Ðể anh đưa Nhan về tận nhà chớ.
Nhan vội vàng từ chối :
- Thôi đi ông ơi, tía mà nghe tiếng anh, ổng cười em hết đường trốn. Con
gái gì mà giữa trưa đã ra nói chuyện với…
Nghi cười :
- Với ai ?
- Quỷ nè. Thôi em về.
Nghi đứng im gật đầu. Nhưng Nhan vừa quay đi thì Nghi cũng chạy theo :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.