PHƯƠNG NÀO BÌNH YÊN - Trang 55

- Nhan. Ngày mai em mượn cái nơm của bác Cả, anh đi đặt cá cho.
Nhan lưỡng lự một giây rồi gật đầu.
- Nhưng phải đặt từ xế chiều. Mà anh có bị trực không ?
- Không. Em dẫn thằng Lời ra cho vui. Nhớ ra đây sớm sớm khoảng bằng
giờ hồi nãy. Mình ăn cơm với thịt hộp.
Nhan cười :
- Trưa ở nhà cũng phải nấu cho tía ăn chớ.
- Thì cũng như ăn thêm cho vui đó mà. Ðẻ anh rủ thêm ông Thượng sĩ
Giản. Anh mến ông đó nhứt.
Nhan gật đầu :
- Thượng sĩ Giản, có phải cái ông già già có mấy đứa con gái lớn mà anh kể
đó phải không ? Em cũng mến ông ấy ghê. Ông vui tính lạ.
Nghi đùa :
- Thế em có mến mấy cô con gái của ổng không ?
Nhan đỏ mặt lườm Nghi một cái dài rồi băng mình bỏ chạy. Giọng Nghi
với theo chiều gió dặn nàng nhớ ngày mai đến sớm.
Về đến nhà tim Nhan vẫn còn đập mạnh trong lồng ngực. Nhan ngồi lặng lẽ
một mình sau hè để tận hưởng hạnh phúc đang chảy tràn trong từng tế bào,
mạch máu. Hạnh phúc đến tràn ngập đến không ngờ làm Nhan chới với.
Tuổi ngây thơ chừng như đã qua từ ngày Nhan gặp Nghi. Một thiếu nữ mọc
trong hồn nàng, biến đổi nỗi buồn lo, ray rức dằn vặt lạ lùng trong lòng
Nhan cách đây hơn nửa tháng.
Bóng nắng dàn trải khắp mặt sân. Nắng hanh vàng của mùa nắng tháng
tám, nhẹ nhàng và nồng nàn làm sao. Trong nhà vẫn còn ngủ im. Thỉnh
thoảng có tiếng ho đứt khoảng của bà Tư què. Nhan lim dim mắt. Nàng
không ngủ được mặc dù hè nhà sau gió mát rười rượi. Nhan cố hình dung
khuôn mặt Nghi rám nắng và tươi cười với đôi mắt sáng rở nhìn Nhan trìu
mến. Nhan kêu tên Nghi, kêu rất thầm và rất nhẹ.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.