PHƯƠNG NÀO BÌNH YÊN - Trang 59

Kim Hài

Phương nào bình yên

Tủ sách Tuổi Hoa

Chương 4

Nhan hân hoan cầm hai cái nơm cùng với thằng Lời bương bã ra chỗ hẹn.
Nắng buổi trưa nóng rát. Mặt đất dưới chân bốc hơi cát nóng. Hai chị em
dẫm chân lên những bụi cỏ mịn mà đi. Con đường mòn vắng lặng, chỉ có
vài tiếng khứu hót đứt quãng. Thỉnh thoảng, thằng Lời chui vào mấy căn
nhà đổ làm Nhan đứng lại hò hét một hồi mới thấy nó xuất hiện ở đằng sau,
miệng cười rộ.
Nhan nóng lòng đến nơi hẹn dù biết giờ nầy quá sớm để đặt nơm chờ cá.
Một nỗi nôn nao không lời, không thể diễn tả cứ âm ỉ trong lòng Nhan dù
Nhan không muốn thế. Dù sao Nhan cũng là con gái, phải thong thả một
chút. Nhưng không, sự trống vắng khi thiếu Nghi làm Nhan buồn bã. Nàng
chỉ mong được ở bên Nghi suốt ngày và giờ giấc không còn quan trọng đối
với Nhan nữa.
- Bây giờ tới phiên chị đi như chạy đó phải không ?
Thằng Lời rền rỉ đằng sau. Nó bận theo dõi đôi chim cu đen đang rỉa mồi
cho nhau. Nó tiếc giá như có một chiếc ná bây giờ thì đỡ biết bao. Chút nữa
ăn thịt chim nướng với cơm gạo sấy của anh Nghi chắc là ngon lắm.
- Nắng muốn chết mà mầy còn đứng đó mà phơi đầu ra vậy còn nói nữa. Lẹ
lên. Xách bớt một cái nơm coi nà.
Gần tới con lạch. Qua kẽ lá Nhan đã nhìn thấy dòng nước đục trôi lừ đừ.
Hơi nước xông lên mát rượi. Gió thoang thoảng, và cây cối dầy hơn tạo
bóng mát nhẹ nhàng. Hai chị em Nhan đi dọc theo con lạch trổ ngược lên
phía núi. Ðường đi hai bên toàn loại cỏ trinh nữ với những đóa hoa tím nhạt
và những cánh lá khép mở e ấp. Vừa ngó mông lung sang bên kia trại lính,
Nhan vừa nói với Lời :
- Ðố mầy, bây giờ anh Nghi đã tới chưa. Mà tới một mình hay tới với ai.
Nhan không cho Lời biết chuyện có Thượng sĩ Giản đi với Nghi nên thằng
Lời quả quyết :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.