PHƯƠNG NÀO BÌNH YÊN - Trang 77

Kim Hài

Phương nào bình yên

Tủ sách Tuổi Hoa

Chương 5 (Kết )

Chuyến xe đò thả Nghi xuống rồi lại rú máy tiếp tục đoạn đường. Bầu
không khí đột nhiên yên tĩnh. Vài người dân quê lom khom gặt lúa ở thửa
ruộng cạnh như không biết đến sự hiện diện của Nghi. Và nhất là không
biết được lòng Nghi đang nôn nao hồi hộp đến chừng nào.
Con đường đất nhỏ xuyên qua những cánh đồng vàng lúa chạy dài khuất
lấp sau mấy dãy núi thấp. Nghi chờ một chuyến xe lam đưa chàng vào
trong ấy. Ðiếu thuốc tỏa khói trên môi. Nghi ngẩng nhìn bầu trời cao vừa
trong xanh. Mùa thu đã về. Những đám mây lởn vởn đằng cuối chân trời.
Nghi hấp háy mắt khi nhớ đến nụ cười của người con gái năm nào trong
thung lũng hoang tàn mà Nghi đã từng ghé qua. Nụ cười ấy vướng vít chân
Nghi, nên bây giờ chàng trở lại.
Chiến tranh đã qua rồi. Nghi trở về đời sống dân sự. Chàng không nhớ đến
những ngày cực nhọc gian khổ đời lính, mà lại nhớ đến bóng dáng của
người con gái chấc phác, đã len lỏi trong tim Nghi bằng chính tình yêu đầu
đời. Tuổi trẻ của Nghi đã mất mát vì chinh chiến. Thời gian qua đi, ai có
thể tìm hay níu kéo lại được tuổi xuân. Thế nhưng, tí nữa đây, qua hình
bóng người yêu, Nghi sẽ sống lại những ngày tươi trẻ của chàng.
Có tiếng xe lam nổ ròn đằng kia. Nghi xách hành lý lên tay và ra dấu cho
xe ngừng. Người tài xế ngước đầu khỏi tấm mica chắn ra hiệu cho Nghi lên
ngồi cạnh tay lái. Những cánh đồng chạy dài và mấy dãy núi xanh lại gần.
Qua đoạn đường len giữa hai dãy núi thấp, Nghi đã trông thấy một phần
ngôi làng với những mái nhà ẩn hiện trong những vòm cây xanh non, và
ngọn đồi trọc lấp lánh trong ánh nắng.
Ði ngang qua vùng đất ngày xưa Nghi đã từng đóng quân chàng chợt có ý
nghĩ muốn dừng lại nơi nầy. Nhìn đồng hồ hãy còn sớm, Nghi đập vai
người tài xế :
- Ông cho tôi xuống đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.