PHƯƠNG NÀO BÌNH YÊN - Trang 8

giật mình :
- Tía đói bụng chưa tía ? Ðể con luộc khoai nghe tía.
Ông già vẫn làm thinh. Chỉ có đôi mắt trắng không hồn đảo đi đảo lại như
trả lời. Nhan đứng sát bên cha, kéo lại tấm áo cũ rách, cố kiếm vài chuyện
để kể :
- Tía à, hồi về gần nhà, con có gặp ông già Bắc. Con hỏi bác đi đâu đó. Tía
biết ổng trả lời sao không ?
Ông già đảo cái đầu bạc.
Nhan cười nhỏ một mình. Nàng ngồi phệch xuống đất, hai tay nghịch
những cọng rau lang :
- Ổng nói ổng đi làm ruộng, tía ơi.
Ông già khoát một cánh tay. Ðôi môi nhép định nói gì rồi lại thôi. Chỉ có
vầng trán nhăn càng nhăn nhiều hơn. Nhan quen với sự im lặng của cha,
ngồi im một lát. Nhan định thuật lại với cha tiếng còi xe lửa mà Nhan đã
nghe được ở đâu đó vọng lại nhưng rồi thôi. Nhan lần xuống bếp.
Thằng Lời nhai ngấu nghiến một củ khoai sống. Bột trắng trào cả ra ngoài.
Thấy Nhan nó bụm miệng bỏ chạy.
- Mầy ăn vụng hả Lời ? Có mấy củ khoai để dành.
Nhan hậm hực nhìn theo em. Nàng lại chỗ cất khoai nhìn vào hủ.
Những củ khoai to nhỏ chất đầy, ngồn ngộn, vỏ màu hồng lạt, màu trắng
trông vui mắt. Lứa khoai nầy, hai chị em Nhan mới rỡ tuần trước.
Nhan lựa một số cũ đã bị sứt một phần hay lóc vỏ phơi lần bột trắng bên
trong để ăn chiều nay. Lương thực chính của những gia đình còn sót lại
trong ngôi làng hoang tàn nầy.
Bóng chiều thẫm mầu. Những tiếng chim núi bay ngang nhà kêu lên khắc
khoải. Nồi khoai sôi sùng sục bốc thơm ngát mũi. Ông già đã rời chỗ của
mình vịn vai Lời bước xuống bếp. Cả ba cha con đều hít lấy mùi khoai
thơm nóng. Ba người quây quần bên bếp lửa. Ngoài tiếng nước réo sôi và
tiếng nắp vung tán thành tiếng leng keng trên miệng nồi nhỏ hơn nắp, kỳ dư
tất cả đều yên lặng. Mà cũng không có gì để nói, họ chịu đựng cho qua hết
một ngày buồn.
Khoai chín. Nhan đổ ra chiếc rá con rồi khởi sự luộc rau. Thằng Lời bốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.