PHƯƠNG PHÁP GIÁO DỤC MONTESSORI - Trang 297

So sánh với giai đoạn thứ nhất, giai đoạn thực nghiệm thứ 2 của chúng tôi

còn là một giai đoạn lịch sử quan trọng và khiến mọi người phải ngạc nhiên
hơn nữa. Một ứng dụng thực tế của sự phát triển mới này thể hiện ở chỗ, nó
đã mang đến sự cải cách triệt để đối với cách dạy viết những từ không biểu
âm. Dưới kích thích của sự sáng tạo, trực giác của trẻ em bắt đầu phát huy
tác dụng. Như chúng ta đã được chứng kiến, trẻ em năm đầu tiểu học – trong
tình trạng chưa được trải qua bất kì sự chỉ dẫn chính thức nào – phải dựa vào
trực giác để đọc chữ in, thậm chí là đọc chữ Gothic. Ở đây, chúng ta cũng
phát hiện ra rằng, trẻ em chỉ thông qua sử dụng các loại đồ vật và tham gia
một số trò chơi thú vị nhưng đã có thể dựa vào trực giác để đọc những từ
không biểu âm trong tiếng mẹ đẻ. Sự hứng thú này của trẻ có điểm nào đó
giống với sự cố gắng của các nhà ngôn ngữ học khi giải mã văn bia cổ vậy.

Sự hứng thú cuồng nhiệt đối với việc đọc của trẻ em cũng có thể được

giải thích bằng những “chiến lợi phẩm” và phát hiện mới khác mà chúng
“vô tình” có được trong mấy năm đầu đời. Bây giờ chúng ta có thể lấy một
số ví dụ thực tế để nói rõ về việc phân loại ngữ pháp của từ.

Bản thân danh từ không đại diện cho một ngôn ngữ tự nhiên, bởi vì chúng

ta từ trước đến nay không chỉ nói “cái ghế” hoặc “hoa”, mà chúng ta ít nhất
cũng phải nói “cái ghế kia”, “bông hoa ấy”... Chúng ta thường sẽ thêm quán
từ vào trước danh từ. Cũng như vậy, danh từ cũng thường được tính từ tu
sức thêm để chúng ta có thể dễ dàng phân biệt được với các đồ vật khác
cùng loại. Ví dụ, chúng ta nói “hoa màu đỏ”, “hoa màu vàng”, “chiếc bàn
tròn”, “chiếc bàn to”... Trẻ hiểu rất rõ ràng ý nghĩa của tính từ, chúng đã
thông qua các kiểu luyện tập giác quan để hiểu được ý nghĩa của các tính từ
như “dày”, “mỏng”, “nhỏ”, “to”, “xanh sẫm”, “xanh nhạt”... Một cách rất rõ
ràng, trẻ em thời kì này đang thực hiện một kiểu lao động trí não, giúp cho
trẻ ý thức được khả năng đạt được trong giai đoạn vô thức của mình và cổ
vũ trẻ đem khả năng này cố định lại, cũng như làm cho nó trở nên mạnh mẽ
hơn. Những nỗ lực mà chúng tôi làm đã chứng minh cho khuynh hướng tự
nhiên này. Maria Montessori đã trải qua 20 năm quan sát, bày tỏ cho chúng
ta thấy được các năng lực trí tuệ của trẻ em và cống hiến này đã trở thành
một cột mốc quan trọng trong lịch sử giáo dục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.