PIERRE VÀ JEAN - Trang 100

nghỉ, và, với mưu mẹo của kẻ tra tấn, chỉ cần một tiếng là làm thức dậy cái
đau vừa dịu đi chốc lát.
Mà chàng cũng đau đớn ngang với bà, chính chàng! Chàng đau đớn khủng
khiếp vì không yêu bà nữa, vì không tôn trọng bà nữa, vì mình hành hạ bà.
Khi chàng đã làm cho vết thương đang chảy máu do chàng phanh ra trong
tấm lòng phụ nữ và tấm lòng mẹ kia phải nhói lên gay gắt, khi chàng cảm
thấy bà khốn khổ và tuyệt vọng biết chừng nào, thì chàng bỏ đi, một mình
lang thang trong thành phố, thật khổ sở vì hối hận, thật tái tê vì thương xót,
thật sầu não vì đã nghiến nát bà dưới sự khinh miệt của đứa con, đến mức
chàng muốn lao xuống biển, muốn trẫm mình để chấm dứt mọi chuyện.
Ôi! Bây giờ chàng muốn biết mấy giá như mình tha thứ được! Nhưng
chàng không thể, vì không sao quên nổi. nếu ít ra chàng có thể đừng làm bà
đau đớn, nhưng chàng cũng không thể, vì bản thân chàng vẫn cứ đau.
Chàng về nhà vào các giờ ăn, chứa chan những quyết tâm đầy ái ngại, rồi
vừa trông thấy bà, vừa nhìn con mắt bà xưa kia thật là ngay thẳng, thật là
trung thực, thế mà giờ đây lẩn trốn, sợ sệt, luống cuống, là chàng lại ra đòn
ngoài ý muốn, không giữ nổi lời lẽ âm hiểm cứ trào lên miệng.
Điều bí mật xấu xa, chỉ riêng họ biết, kích thích chàng chống lại bà. Đó là
một nọc độc giờ đây chàng mang trong huyết quản, nó khiến chàng thèm
cắn xé theo kiểu một con chó dại.
Chẳng còn điều gì cản trở chàng dày vò bà liên tiếp, vì giờ đây Jean gần
như ở hẳn nhà mới, và tối tối chỉ về để ăn và ngủ trong gia đình.
Jean nhiều lần nhận thấy sự chua chát và dữ dằn của người anh, mà chàng
cho là vì ghen tức. Chàng tự hứa thế nào cũng phải sửa cho anh một trận,
và dạy anh một bài học, vì cuộc sống gia đình trở nên hết sức nặng nề, khó
chịu sau những cảnh dằn vặt liên miên như vậy. Nhưng giờ đây sống riêng
biệt, chàng bớt khổ sở vì những sự thô bạo ấy, và do thích yên ổn, nên
chàng nhẫn nại. Vả lại, của cải đã khiến chàng chếch choáng, và suy nghĩ
của chàng hầu như chỉ còn dừng lại ở những điều có lợi ích trực tiếp đối
với mình. Chàng về nhà, đầu óc đầy những băn khoăn nho nhỏ mới mẻ, bận
tâm về một kiểu áo jacket, về hình dáng một chiếc mũ phớt, về khổ rộng
thích hợp cho danh thiếp. Và chàng cứ nói mãi về mọi chi tiết của căn nhà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.