PIERRE VÀ JEAN - Trang 135

Roland sững sờ kinh ngạc:
"Thế còn tất cả những dự định thành đạt đẹp đẽ của con, chúng sẽ ra sao?"
Pierre khẽ nói:
"Có những lúc phải biết hy sinh tất cả, và từ bỏ những hy vọng đẹp nhất.
Vả lại đây chỉ là một bước khởi đầu, một phương kế tích lũy vài ngàn
francs nhằm sau này lập nghiệp".
Cha chàng, ngay lập tức bị thuyết phục:
"Đúng như thế. Sau hai năm con có thể để dành ra sáu hoặc bảy ngàn
francs, số tiền này biết cách sử dụng sẽ giúp con tiến xa đấy. Mình nghĩ thế
nào, Louise?"
Bà trả lời thật khẽ, hầu như không nghe được:
"Tôi cho là Pierre có lý".
Roland reo lên:
"Thế thì tôi sẽ nói với ông Poulin, tôi quen ông ấy lắm! Ông là thẩm phán
toà án thương mại và coi sóc các vấn đề thuộc công ty. Tôi còn quen ông
Lenient, chủ đóng tàu, rất thân với một trong các phó chủ tịch".
Jean hỏi anh:
"Anh có muốn em thăm dò ông Marchand ngay hôm nay không?"
"Có, tôi rất muốn".
Sau khi suy nghĩ giây lát, Pierre nói tiếp:
"Có lẽ cách tốt nhất là viết thư cho các thày dạy tôi ở trường Y, các thày ấy
quý tôi lắm. Trên các tàu này họ hay tuyển những người kém. Những bức
thư thật nhiệt tình của các giáo sư Mas-Roussel, Rémusot, Flache và
Borriquel sẽ đạt được chuyện ấy trong một giờ đồng hồ hiệu nghiệm hơn là
mọi sự tiến cử đáng ngờ. Chỉ cần những lá thư này được ông Marchand bạn
chú đưa ra trước hội đồng quản trị".
Jean tán thành hoàn toàn:
"Ý ccanh rất hay, rất hay!"
Và chàng mỉm cười, an tâm, gần như hài lòng tin chắc ở thành công, chàng
vốn không có khả năng buồn phiền lâu. Chàng bảo:
"Anh viết cho các ông ấy ngay hôm nay đi".
"Tí nữa, ngay bây giờ. Tôi đi viết đây, sáng nay tôi không uống cà phê đâu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.