PIERRE VÀ JEAN - Trang 142

Guy de Maupassant

Pierre và Jean

Dịch giả: Lê Hồng Sâm

Chương Kết

Những bức thư giới thiệu của các giáo sư Roussel, Rémusot, Flache và
Borriquet, viết với lời lẽ ngợi khen tốt đẹp nhất về bác sĩ Pierre Roland, học
trò của các vị, đã được ông Marchand trình trước hội đồng công ty xuyên
đại dương, được ủng hộ bởi các ông Poulin, thẩm phán toà án thương mại,
Lenient, chủ đóng tàu lớn, và Marival, phó thị trưởng Le Havre, bạn đặc
biệt của thuyền trưởng Beausire.
Bác sĩ trên tàu Lorraine còn chưa được chỉ định, và Pierre có hy vọng được
bổ nhiệm trong vài ngày tới.
Bức thư báo tin đó được cô hầu Joséphine đem đến cho chàng, vào một
buổi sáng, khi chàng vừa mặt xong.
Xúc động đầu tiên nơi chàng là xúc động của kẻ bị kết án tử hình được
thông báo giảm án, và ngay lập tức chàng cảm thấy nỗi đau dịu đi một chút
khi nghĩ tới việc ra đi và nghĩ tới cuộc đời êm lặng luôn đu đưa trên làn
nước chảy trôi, luôn phiêu lãng, luôn lưu chuyển.
Giờ đây chàng sống trong nhà cha mẹ như người dưng câm lặng và dè dặt.
Từ buổi tối chàng đã buột ra trước em trai điều bí mật xấu xa do mình phát
hiện, chàng cảm thấy mình đã đập tan những mối ràng buộc cuối cùng với
người thân. Một niềm hối hận dày vò chàng vì đã nói ra điều đó với Jean.
Chàng tự đánh giá mình là khả ố, bẩn thỉu, độc ác, và tuy thế chàng thấy
nhẹ mình vì đã nói ra.
Không bao giờ chàng còn gặp ánh mắt của mẹ hay của em. Để tránh né
nhau, mắt họ đã có một độ linh hoạt kỳ lạ và có những mưu mẹo của kẻ thù
địch sợ phải gặp nhau. Luôn luôn chàng tự hỏi "Bà đã có thể nói gì với
Jean? Bà đã thú nhận hay là từ chối? Em mình tin cái gì? cậu ta nghĩ thế
nào về mẹ? nghĩ thế nào về mình? Chàng không đoán được và phát khùng
vì thế. Vả lại chàng gần như không nói với họ nữa, trừ khi có Roland, để
ông ta khỏi hỏi han gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.