PIERRE VÀ JEAN - Trang 53

mình mệt xác".
Pierre trả lời một cách cao ngạo:
"Khuynh hướng của chúng ta không giống nhau. Con ấy à, trên đời con chỉ
kính trọng tri thức và trí tuệ, mọi cái còn lại đều đáng khinh".
Bà Roland bao giờ cũng cố làm dịu đi những sự va chạm liên miên giữa hai
bố con, bà bèn chuyển sang trò chuyện và nói về một vụ giết người vừa
xảy ra ở Bolbec-Nointot, tuần trước. Các đầu óc lập tức bận bịu vì những
hoàn cảnh xung quanh vụ bạo hành, và bị thu hút bởi sự ghê gớm thú vị,
bởi bí mật hấp dẫn của tội ác, ngay cả khi chúng tầm thường, ô nhục và ghê
tởm, vẫn có sức mê hoặc lạ lùng và phổ biến đối với lòng hiếu kỳ của con
người.
Trong khi ấy, chốc chốc, lão Roland lại rút đồng hồ ra. Lão bảo:
"Nào, nào, sắp phải lên đường thôi".
Pierre cười gằn:
"Còn chưa đến một giờ. Quả thật, đâu đến nỗi phải cho tôi ăn miếng sườn
nguội".
"Con có đến nhà ông công chứng không?" bà mẹ hỏi.
chàng lãnh đạm đáp:
"Con ấy à, không, để làm gì chứ? Sự có mặt của con thậm vô ích".
Jean vẫn lặng lẽ như không phải chuyện của mình. Khi mọi người nói về vụ
giết người ở Bolbec, chàng đã phát biểu vài ý với tư cách nhà luật pháp
học, phát triển vài nhận xét về tội ác và kẻ phạm tội. Bây giờ chàng lại im
tiếng, nhưng ánh sáng trong đôi mắt, sắc hồng phấn khích trên đôi má, cho
đến cả sự óng mượt của bộ râu, dường như công bố vẻ hạnh phúc nơi
chàng.
Sau khi cả nhà ra đi, Pierre lại còn một mình, liền bắt đầu một lần nữa việc
tìm tòi săm soi buổi sáng, qua các căn hộ cho thuê. Sau hai ba giờ leo lên
lội xuống các cầu thang, cuối cùng chàng phát hiện, trên đại lộ Francois Đệ
nhất, một cái gì xinh đẹp, một tầng lửng rộng rãi có hai cậu mở ra hai phố
khác nhau, hai phòng khách, một hành lang lắp kính nơi các bệnh nhân
trong khi chờ đến lượt, sẽ dạo chơi giữa hoa lá, và một phòng ăn tuyệt vời
hình tròn nhìn ra biển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.