PIERRE VÀ JEAN - Trang 6

tán thưởng, bởi theo họ, chúng lý giải nghịch lý cũng như tính biện chứng
nội tại của khái niệm: sự thật và tính văn chương, phản ánh và hư cấu. Theo
Maupassant, bằng việc lựa chọn sự kiện, bằng cách kết hợp, cấu tạo lại các
sự kiện, nhà tiểu thuyết truyền đạt cho người đọc cái nhìn riêng của cá nhân
anh ta đối với thế giới "tả thực là tạo ra ảo tưởng trọn vẹn về cái thực" do
đó "các nhà hiện thực tài ba lẽ ra phải gọi là các nhà gây ảo tưởng thì đúng
hơn".
Suy nghĩ về công việc của nghệ sĩ, về những gì nghệ sĩ cần và có thể làm,
Maupassant đã đặt chân vào con đường trên đó văn học thế kỷ XX sẽ quyết
liệt dấn bước, đặt câu hỏi về bản thân, đặt câu hỏi về hành vi viết, hành vi
đọc.
Có thể đọc Pierre và Jean một cách thoải mái, như một câu chuyện nhẹ
nhàng, pha chút ý vị trinh thám. Cũng có thể thưởng thức tác phẩm như
một cuốn tiểu thuyết đậm sắc thái hội hoạ ấn tượng chủ nghĩa với hình ảnh
trở đi trở lại và vai trò của nước, mô típ ưa thích trong hội hoạ ấn tượng,
với tầm quan trọng dành cho sự cải tạo của cái nhìn, với thủ pháp cho nhân
vật tự hình thành dần trong mắt độc giả, tương tự cách sử dụng những quệt
màu liên tiếp để gợi bức tranh toàn cảnh. Lại cũng có thể, như một vài nhà
phê bình phân tâm học Pháp, tìm thấy ở tác phẩm mặc cảm Oedips ngầm
ẩn bên dưới cấu trúc gia đình, và sự thấp thoáng của cái vô thức.
Đó là cách tiếp cận riêng, là sở thích, là hứng thú cá nhân, tùy thuộc, nói
như Maupassant, vào cái tạng của mỗi người

NGƯỜI DỊCH

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.