Bạn vừa chuyển tới một vùng quê mới. Bạn là một người lạ đối với cư
dân ở đó. Bạn có thể không biết rõ người dân ở đó như thế nào, văn hóa tập
tục, quy luật ra sao v.v. để có cách ứng xử thích hợp. Tuy nhiên, hầu như
mọi hoạt động của bạn, có lẽ họ sẽ biết hết. Bạn sẽ được một vài trong số họ
để ý và quan sát. Mức độ phản ứng của họ đối với các hoạt động của bạn
như thế nào, tùy thuộc vào mức độ ảnh hưởng của động thái đó. Do vậy,
thường người mới đến hay đi lại, gặp gỡ hàng xóm, làm quen, tỏ thái độ tôn
trọng người dân ở đó và tìm hiểu thêm thông tin nơi đang ở. Đó là những
người biết lẽ phải và xã giao khôn ngoan.
Trong kinh doanh cũng vậy. Một thương hiệu mới, một sản phẩm dịch
vụ mới có mặt trên thị trường, dù thầm lặng tới đâu, cũng có người quan sát
và phát hiện. Đó là đối thủ cạnh tranh, các cơ quan giám sát thị trường kinh
tế, là khách hàng v.v. Họ sẽ phản ứng thế nào, dựa vào các hoạt động kinh tế
liên quan đến sản phẩm dịch vụ này mà nhà sản xuất thực hiện. Họ sẽ phản
ứng tốt hơn, nếu sản phẩm dịch vụ đạt chất lượng cao, đáp ứng mong mỏi
của họ so với các loại cùng ngành khác, hoặc nó mang tính đột phá, duy nhất
tiên phong. Hoặc họ sẽ phản ứng ngược lại, nếu nó phá vỡ tính đảm bảo cân
đối trong thị trường cùng ngành, với chất lượng thấp, giá cao, hay hàng này
không có xuất xứ tốt, không có giá trị, thậm chí ảnh hưởng đến văn hóa, chất
lượng cuộc sống hay sức khỏe người tiêu dùng.
Bên cạnh lưu ý sản phẩm dịch vụ mới khi xâm nhập vào thị trường thì
người làm PR còn để ý tới doanh nghiệp của mình. Nó là ai, nó như thế nào,
nó thuộc đẳng cấp nào, năng lực ra sao? Để có phương thức tốt nhất mà ứng
xử cùng thị trường và các mối quan hệ mục tiêu, nhằm trả lời câu hỏi cuối
cùng: doanh nghiệp này làm vì mục đích gì?
Một điểm cần lưu ý nữa là chính bản thân sự phản ứng của các hoạt
động của doanh nghiệp, bên trong và bên ngoài. Bởi các hoạt động này sẽ
tạo nên hình ảnh, thông tin về tổ chức. Chính những điều này sẽ được theo
dõi giám sát bởi thám tử kinh tế, và của các mối quan hệ mục tiêu. Đừng
nghĩ rằng, hoạt động nội bộ có thể hoàn toàn che dấu bên ngoài, bởi vì có
trường hợp chính nội bộ đã tiết lộ nó ra ngoài bằng cách này hay cách khác,
vì lý do này hay lý do kia, và thường thì kết quả không được tốt, vì nó chưa
nằm trong kế hoạch truyền thông của PR. Do vậy PR cần lưu ý các hoạt
động bên trong tổ chức, và có cách kiểm soát, hạn chế thông tin không hay
bị đưa ra ngoài. Người ta nói một tin xấu sẽ lan nhanh gấp 11 lần, trong khi
tin tốt chỉ có 3 mà thôi. Thông tin lọt vào tai ai rồi, khó có thể nào chặn nó