Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 326

tay vung loạn lên, giả vờ đẩy tay Chu quản ngục đánh vào tay hai tên lính
Hán, còn chàng lui vào gốc cây đa. Chàng bám rễ đa, leo lên cây ngồi:
– Ta lên đây rồi, đố các người bắt được ta. Này, ta bảo cho biết, muốn bắt ta
thì phải có thang.
Bọn chúng bỏ Kỳ vào vây bắt Phương Dung. Hai tên cùng chụp lấy nàng.
Nàng định chờ chúng chụp trúng rồi mới vung tay phản đòn. Không ngờ cô
chủ quán đã vung tay một cái, hai trái ổi bay trúng giữa trán chúng. Chúng
đau quá, há mồm ra la lớn định chửi, thì một trái ổi khác đã bắn vọt vào
miệng chúng. Chúng đau dớn lùi lại, đưa tay móc ổi ra.
Trương công tử la lớn:
– Lê Chân, nàng muốn làm phản sao?
Cô chủ quán tên Lê Chân cười khúc khích:
– Công tử, chúng tôi đãi ổi cho quan binh mà là làm phản sao?
Cả bọn Trương công tử cùng xông vào. Lê Chân tay đấm, chân đá, chỉ vài
chiêu, bọn Hán đã bị đánh rơi hết vũ khí. Chúng hè nhau bỏ chạy mất dạng.
Đào Kỳ từ trên cây nhảy xuống, chắp tay xá Lê Chân:
– Anh em chúng tôi đa tạ đại đức của chị đã cứu giúp.
Lê Chân thở dài:
– Không hiểu hai vị đã phạm tội gì với huyện lệnh mà đích thân công tử
phải đuổi bắt. Tôi đồ rằng bọn họ sẽ trở lại, vậy chúng ta nên rời khỏi nơi
đây thôi. Hà... cái quán này bỏ lại thực tiếc.
Phương Dung nói:
– Chị yên tâm, chúng có trở lại cũng không dám đốt quán của chị đâu. Nếu
chúng đốt, em xin đền chị gấp trăm lần.
Lê Chân cười, nàng vuốt tóc Phương Dung:
– Vậy thì biết rồi. Em tôi xinh đẹp thế này, chị là gái cũng còn thương
huống hồ con trai? Chị đoán xem nghe. Chắc Trương Minh Đức thấy em,
động lòng, muốn bắt về làm vợ. Em không chịu mới bỏ chạy, có đúng
không?
Đào Kỳ thấy Lê Chân hào sảng mà dịu dàng, cười đùa mà nghiêm trang,
chàng sinh lòng kính phục:
– Không hẳn thế đâu! Chúng em xin chị ừ cho một điều, lát nữa, người của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.