Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 336

Sau khi Đào trang ở Cửu-chân bị đánh phá, Đào Kỳ đến Cổ-loa dò tìm hết
các nơi, vẫn không thấy tin tức chú mình đâu. Không ngờ đêm nay, chú
cháu lại trùng phùng. Nảy ra Đào Thế Hùng làm Huyện-úy Đăng-châu.
Đào Kỳ thuật hết tất cả những đoạn đường chàng đi mấy năm nay cho chú
nghe.
Đào Thế Hùng thẫn thờ như người mất trí:
– Không biết bố mẹ cháu và Đinh Đại bây giờ ở đâu? Không chừng họ
cũng ẩn thân làm Huyện-uý nơi nào hầu chờ thời cơ cũng nên. Vậy hãy chờ
đại hội Tây-hồ, chú cháu mình cùng về tham dự nghe ngóng tin tức của cha
cháu.
Lê Chân hỏi:
– Cháu có thể góp ý kiến với lão bá được chăng?
Thế Hùng nói:
– Tôi tuy thân làm quan với Hán, nhưng lúc nào cũng theo dõi tình hình
của ta. Mấy năm nay, nghe danh Đông-triều nữ hiệp vang dội như sấm. Cô
nương tự lập ra trang An-biên này, giả làm người bán quán, mà tôi tuyệt
không hay. Cô nương là đệ tử chân truyền của Nam Hải nữ hiệp, đứng hàng
đầu trong Sài-sơn bát tuấn. Hà... cứ cái tên Đông-triều nữ hiệp thì chú cháu
tôi sẵn sàng dãi bày ruột gan với cô nương. Nãy giờ, những việc cơ mật
nhất, chú cháu tôi cũng nói trước mắt cô nương, như vậy, đã coi cô nương
là người đồng tâm vậy.
Lê Chân nói:
– Đa tạ lão bá quá khen. Xin hỏi lão bá, trong huyện Đăng-châu còn một
cao thủ người Hán nào không?
Thế Hùng đáp:
– Hiện chỉ có Giám-sở Tế-tác, võ công y thuộc vào hạng thượng thặng. Tuy
nhiên, tôi chưa đấu với y bao giờ nên chưa biết trình độ võ công đích xác
của y. Tên hắn là Lưu Chương. Không hiểu cô nương hỏi như vậy là có ý
gì?
Lê Chân nói:
– Lão bá quên mất hoàn cảnh khó khăn của lão bá rồi sao? Tôi sợ trong khi
lão bá ở đây, Trương Thanh sai Lưu Chương bao vây trang ấp của lão bá,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.