QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 126

Tôi hét lên những điều rất khó chịu, rồi cuối cùng tôi đứng lên trong

khi bố mẹ vẫn ngồi yên, không nói gì.

“Con đi đây,” tôi chỉ nói thế, rồi bỏ đi.

Tôi giận điên với họ vì họ có lý. Giận điên lên với chính bản thân

mình.

Cuồng nộ và cô đơn.

Sáng hôm sau, lúc chín giờ rưỡi sáng thứ Hai, tôi gọi điện cho Maria.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.