QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 140

Cô áp môi lên môi tôi khi vẫn đang ở trong bếp. Lưỡi cô cứng, dày và

khô. Tôi ngửi thấy mùi nước hoa của cô, xức trên cổ có lẽ vài phút trước
khi tôi đến. Quá đậm, và quá ngọt.

Tôi không nhớ lối vào phòng ngủ, căn phòng chắc không phải của cô

ấy cũng chẳng phải của chồng. Có lẽ phòng cho khách. Hoặc để dành cho
các cuộc làm tình giấu giếm. Sạch sẽ, cực kỳ ngăn nắp, hai chiếc giường
đơn đặt cạnh nhau, cái tủ bằng gỗ sáng màu, cửa sổ mở ra vườn. Có thể
nhìn thấy hai cây cọ và phía sau đấy là bờ giậu.

Căn nhà yên tĩnh, chỉ có tiếng mưa tí tách từ ngoài vọng vào. Không

hề nghe thấy tiếng xe cộ hay tiếng người. Không có âm thanh gì. Chỉ tiếng
mưa.

Maria có thân hình thon và cơ bắp. Kết quả của hàng giờ luyện ở

phòng tập. Aerobic, thể hình, và không biết những gì gì nữa.

Nhưng đến một lúc khi tôi nằm ngửa và cô ấy ở phía trên, tôi nhìn

thấy những vết rạn trên ngực cô ấy. Hình ảnh của giây phút đó - bầu vú già
nua trên một thân hình thể thao - in lại trong trí nhớ tôi như một bức ảnh rõ
nét.

Buồn và không tài nào gột sạch nổi.

Trong khi thân hình cô ấy dính chặt vào tôi, dịch chuyển thành thạo

cũng như tôi đang dịch chuyển - như trong một bài thể dục - cái mùi nước
hoa quá ngọt ấy sực vào mũi tôi, cùng với vài mùi nữa, đỡ giả tạo hơn
nhưng cũng lạ như thế.

Khi chúng tôi sắp lên đỉnh cô ấy gọi tôi là anh yêu. Một lần. Hai lần.

Ba lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.