QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 163

“Các cô gái đều từ câu lạc bộ đêm, quán rượu hay sàn nhảy đi về. Hai

cô làm việc ở đó, còn bốn cô kia, kể cả cái cô bị cách đây hai ngày thì đều
là khách qua chơi.”

Khách qua chơi. Lại có cái từ ấy nữa à? Chiti tự hỏi.

“Sao cậu biết các cô ấy đều từ những chỗ chơi đêm ra.”

“Ghi trong biên bản mà trung úy.”

Đúng quá rồi. Điều ấy ghi trong biên bản nhưng anh lại không để ý.

Anh đã đọc đi đọc lại chúng, mong tìm thấy điểm chung trong cách hành
động, hay trong miêu tả sơ sài gần như không có gì đặc biệt về tên hiếp
dâm. Anh đã không để ý đến những sự việc trước đó. Chiti cảm thấy một
thoáng ghen tị với người cảnh sát kia, cậu ta đã tỏ ra thông minh hơn anh.

“Cậu nói tiếp đi.”

“Tôi tin rằng thủ phạm cũng đến những chỗ ấy. Hắn quan sát xung

quanh và chọn ra nạn nhân, có thể là trong số các cô gái không có bạn trai
đi kèm - tôi cũng không biết nữa, kiểu như một nhóm con gái đi với nhau.
Rồi khi cô ta về hắn đi theo và... giở trò.”

“Thế những cô làm việc ở đấy thì sao?”

“Cũng thế thôi thưa trung úy. Hắn đến quán bar, có lẽ tầm muộn, để

mắt đến cô phục vụ hoặc cô đứng sau quầy. Hắn ngồi đấy uống và chờ. Đến
giờ quán đóng cửa thì hắn ra, đi theo cô gái xem cô ấy có ai đưa về không,
nếu không có thì hắn tóm…”

“... có thể là một cô làm ở quán hắn đã đến nhiều lần, để chọn nạn

nhân, tìm hiểu các thói quen của cô ấy. Phải rồi. Phải rồi.”

Đoạn Chiti châm thuốc, kệ thây cơn đau đầu đe dọa. Anh ngồi im

giây lát, chìm trong ý tưởng ấy, cảm giác khâm phục Cardinale trộn lẫn với
nỗi ganh tị vì chính anh không nghĩ ra điều ấy, không đủ sức tìm tòi hết các
điểm khả thi. Một cơn phấn khích nhẹ nhàng tăng dần lên trong anh: họ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.