QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 200

Francesco nhìn tôi đúng kiểu một thằng ngớ ngẩn nghĩ mình khôn

lắm, rồi chỉ quân bài sai. Qua khóe mắt tôi nhìn thấy vẻ mặt của một trong
những khách đang xem. Một ông to béo, dáng quả lê với khuôn mặt đầy tàn
nhang và mái tóc đỏ. Ông ta không hiểu nổi làm sao cái trò đơn giản như
thế mà cũng nhầm được, mẹ kiếp, ông ta cũng muốn cá thử.

Tôi lật con bài Francesco vừa chỉ, đưa cho cậu và tất cả những người

khác đang xem nhìn. Tôi cười, nhún vai như thể rất tiếc vì đã thắng thế này
rồi vơ lấy tiền. Francesco vừa dùng lời vừa dùng chân tay ra hiệu muốn
chơi tiếp, và chúng tôi diễn lại cảnh ấy lần nữa. Chỉ có điều tôi để quân Q
sang một chỗ khác, nhưng vẫn chưa diễn trò gì ra cả. Lại một lần nữa bất cứ
ai nhìn kỹ cử động của tôi một chút cũng sẽ chỉ được ra con Q ở đâu.
Nhưng Francesco lại chỉ nhầm lần nữa. Ông dáng quả lê bắt đầu ngứa ngáy.
Ông ta muốn chơi. Đấy chính là con mồi của bọn tôi.

Trong lúc ấy thì Angelica đến. Nhóm người xem đã được bảy, tám

người. Một tay khoảng ba mươi tuổi, gầy, hơi lé hỏi bằng tiếng Tây Ban
Nha là gã chơi có được không. Tôi bảo được và bắt đầu cảm thấy kích thích
tố trong người vọt lên. Bắt đầu vào trò rồi đây. Tay ấy chơi còn tôi bắt đầu
diễn trò. Gã chỉ con bài sai và thua. Gã chơi thêm và thua thêm ba, bốn, có
lẽ là năm lần.

Đến lúc ấy Angelica tiến lên. Theo như tôi hiểu thì em nói tiếng Tây

Ban Nha gần như hoàn hảo. Em cá. Rồi thắng. Rồi thua. Rồi lại thắng tiếp.
Rồi thua. Thua. Tôi không diễn trò gì, còn gã béo bắt đầu run lên vì kích
động. Khi Angelica tuyên bố em chơi thế là đủ, Francesco ra vẻ lại định tiến
lên thì bị gã béo đẩy bắn sang một bên. Đến lượt gã. Đến lượt tôi, tôi vừa
nghĩ thầm vừa xòe ra một nụ cười độc ác trong tâm trí.

Mọi chuyện diễn ra như nó phải thế. Gã thua. Rồi thua tiếp. Rồi

thắng. Thua. Thua. Vân vân và vân vân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.