QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 201

Sau không biết là bao nhiêu lần chơi, tôi ngó đồng hồ và vừa bằng

tiếng Anh vừa bằng cử chỉ, bằng cả tiếng Tây Ban Nha tự tưởng tượng ra
(bằng cách thêm đuôi s vào các từ tiếng Ý), tôi ra hiệu muộn rồi, tôi phải
về.

Gã béo nổi khùng. Gã gần như đe dọa. Gã bảo gã đang thua nên phải

được chơi tiếp. Tôi nhìn quanh ra vẻ vừa ngạc nhiên vừa hơi hơi lo lắng.
Tôi gom toàn bộ số tiền mình thắng được để hết lên mặt cát. Tôi nhìn gã
béo. Ông muốn chơi hết chỗ này không? Một ván cuối, chơi cả?

Gã ta đứng im ngỡ ngàng một lúc, như thể có chút nghi ngờ, hay ý

nghĩ gì đấy chạy ngang qua đầu. Thế là Francesco nhảy ra bảo là cậu muốn
chơi ván ấy. Vậy là có nghĩ gì thì gã cũng thôi luôn. Ván ấy là của gã.
“Fuck.”

Gã đếm tiền và để xuống bên cạnh tiền của tôi, cũng trên mặt cát. Tôi

tạo ra cái vẻ mặt vừa khó xử vừa lo lắng.

Tôi xòe bài ra, hai quân bằng tay phải và một quân bằng tay trái. Tôi

nhắc lại câu mở trò. Rồi đặt bài xuống. Rồi lại nhặt lên, lần này tôi nhặt cả
ba quân bằng tay phải, rồi lại đặt xuống. Trong biệt ngữ của dân bạc bịp, cái
biến thể của trò ba lá ấy được gọi là cú đánh ân huệ

[6]

. Thường thì người ta

thực hiện nó vào ván cuối. Rõ là thế rồi.

Quân bài bên trái là con Q. Im lặng bao trùm lên những người xem.

Gã béo do dự một lúc. Rõ ràng các giác quan của gã mách bảo con Q ở
chính giữa. Nhưng gã vẫn do dự. Tôi có thể cảm thấy tim mình đang đập
mạnh. Tôi quan sát mắt gã đưa từ bên này sang bên kia. Cuối cùng gã cũng
vươn ra đặt tay lên quân bài gã chọn.

Quân ở giữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.