QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 220

Phải mất đến mấy giây sau tôi mới nhận ra mình đang nín thở, và cuối

cùng tôi cũng đã hít thở được.

Khoảng mười lăm phút sau, tôi quay ra xe, châm thuốc rít thật lực,

đầu óc trống rỗng còn tay thì run bắn lên không sao kiểm soát được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.