QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 233

Tôi chỉ còn đọc được báo. Chỉ loại đấy thôi, vì tôi có thể lướt từ trang

này sang trang kia mà không cần theo tuần tự nào, hay phải hiểu những điều
đã viết trước đấy, phải tập trung.

Rồi tôi bắt đầu hình thành mối quan tâm quái gở đối với các tin tức

hình sự. Một mối quan tâm theo kiểu chuyên môn trong giới. Tôi đọc các
vụ bắt giữ và các vụ án xử những tên buôn lậu ma túy. Với tâm địa hiểm
độc của một số ông bà già đọc cáo phó trên báo để hỉ hả nghĩ rằng lần này
vẫn đang đến lượt đứa khác.

Tôi đọc những bản án áp dụng cho việc buôn bán vài gam cocain, và

tính toán xem tôi đã mạo hiểm - và thoát - được bao nhiêu cho tội danh
buôn lậu một cân cocain. Mỗi lần như thế tôi lại rùng mình, vừa sợ vừa
sướng. Như người đang cuộn mình trong chăn ấm áp trong khi trời bên
ngoài mưa và lạnh.

Một hôm tôi đọc thấy có một vụ đâm chém trong một chiếu bạc ở khu

Libertà. Tôi lo lắng tìm những cái tên trong mẩu tin báo địa phương ấy, với
linh cảm gần như chắc chắn rằng Francesco có liên quan. Nhưng tôi nhầm,
như vẫn thường xảy ra khi tôi linh cảm, nhưng dù sao sau khi đọc bản tin ấy
một cảm giác khó chịu mơ hồ cứ đeo bám lấy tôi. Xét ở một mặt nào đó thì
nó cũng liên quan đến Francesco và tôi cũng như chuyện rồi sớm hay muộn
cũng sẽ xảy ra.

Dù là chuyện gì thì cũng chẳng có gì là hay ho cả.

Vài lần tôi đọc được các bài cảnh báo về những vụ hiếp dâm lặp đi

lặp lại từ nhiều tháng nay ở Bari. Nhân viên điều tra cho rằng các vụ ấy đều
do một tên tâm thần thực hiện, họ khuyến cáo các cô gái đừng đi một mình
vào buổi tối và yêu cầu dân chúng hợp tác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.