QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 28

Bốn

Sân trước của một khu nhà tập thể cũ.

Chúng tôi bỏ xe lại để chui vào một trong bốn khối nhà không có

thang máy của khu.

Trên nhịp cầu thang giữa tầng một và tầng hai có một tay gầy gò đứng

dựa vào tường hút thuốc. Francesco chào hắn ta, tay kia gật đầu chào lại rồi
hất đầu về phía tôi. Dò hỏi. Tôi là thằng nào?

“Bạn tôi.”

Thế là đủ, chúng tôi qua được và trèo thêm hai tầng thang rộng nữa.

Chúng tôi gõ vào một cánh cửa, sau vài giây một người nhòm chúng tôi từ
lỗ soi trên cửa rồi mở. Tay này có vẻ là anh trai cái tay đứng ở cầu thang.

Phía trong căn hộ trông rất lạ. Một hành lang nhỏ phía tay phải dẫn

vào một căn phòng rất rộng. Có một quầy bar, giống như ở những khách sạn
nhỏ, vài cái bàn, một vài người ngồi uống và hút thuốc. Có vẻ họ đang chờ.
Một cái máy quay đĩa hơi rít khe khẽ phát ra giai điệu nhạc phim Cabaret.

Phía bên trái là một căn phòng nhỏ hơn, cuối phòng lại thông với một

phòng nữa. Mọi người đang chơi bài bên mấy cái bàn nhỏ bọc vải xanh lá
cây.

Francesco đưa tôi vào căn phòng có quán bar.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.