QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 34

Tôi mang theo gần năm trăm nghìn, với tôi đấy là cả một món to.

Nhưng tôi không muốn trông mình có vẻ nghèo khổ.

Ngoài Francesco còn có chủ nhà - một tay tóc vàng tên là Roberto,

tóc dài bóng dầu - và một tay nữa khoảng bốn mươi tuổi trông hơi luộm
thuộm. Tay này chỉ nói họ của mình - Massaro - và cả buổi tối hôm ấy
chẳng ai gọi hắn bằng tên cả.

Căn hộ trông rất tởm, vài đồ gỗ rẻ tiền, chiếu sáng bằng bóng đèn gắn

thẳng lên trần không có chao.

Chúng tôi chơi trong bếp. Tay tóc vàng đặt một chai whisky lên cạnh

chậu rửa cùng với mấy cái cốc nhựa. Hắn bảo ai thích thì cứ tự phục vụ, và
cả tối chúng tôi uống khá nhiều cho đến khi chai cạn sạch. Chỉ Francesco là
hầu như không uống tí nào.

Chúng tôi bắt đầu đánh theo thói quen của mấy tay kia. Ba ván poker

rồi một ván telesina. Đặt cửa ban đầu cố định mười nghìn, thách không quá
số trong đĩa. Rõ ràng vụ này quá sức của tôi. Nhưng tôi ngượng không dám
bỏ đi và thế là bắt đầu thua, mỗi ván một ít. Thường thì tôi đặt cửa, rồi có
thể thách lần đầu, sau đó tiền thách tăng lên và thế là tôi bỏ vì sợ sẽ mất hết
chỉ trong một ván. Tôi cũng được vài ván nhưng sau khoảng hai tiếng thì
thua gần sạch. Tôi đang tự nguyền rủa mình ngu thì có chuyện gì đấy xảy
ra.

Đến ván telesina và Francesco chia bài. Đầu tiên quân sấp, rồi quân

ngửa. Tôi có một con Q ngửa, và một con Q sấp. Tay tóc vàng có con mười,
Massaro có quân K, Francesco quân át.

“Năm mươi ngàn,” Francesco gọi. Hai tay kia theo luôn, tôi nghĩ vài

giây - số tiền tôi còn chỉ khoảng hơn trăm nghìn - nhưng rồi tôi nghĩ, quỷ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.