QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 52

“Với tứ quý Q như thế thì ván ấy anh không thể thua được.” Đó là sự

thật, tôi tự nhủ; tôi chỉ đang che giấu vài chi tiết. Giulia ngồi yên một lúc,
rồi cầm cái túi lên, xoay đi xoay lại nó trong tay và thử đeo lên vai.

“Đẹp quá.”

Tôi gật đầu kèm theo nụ cười rất ngu.

Cuối cùng cô ấy để cái túi sang một bên và hỏi liệu tôi đỏ bạc quá

như thế thì có gì phải lo lắng không nhỉ. Tôi bảo tôi hy vọng là không, chắc
không có gì phải lo cả. Muốn thì bọn mình có thể kiểm tra được mà. Nếu
mà được riêng tư một chút. Riêng tư thì được, chị cô ấy đi lấy chồng sáu
tháng nay rồi, ông bố đang đi Hội thảo không ở Bari, còn bà mẹ thì đang dở
ván burraco. Để đổi gió một tí.

Chúng tôi làm tình với nhau trong phòng cô ấy, và tôi nhận thức được

một cách lạ lùng từng chuyển động, từng cử chỉ của mình. Kể cả những thứ
vô nghĩa nhất. Một cảm giác chi phối bản thân khiến tôi rất bất an. Nhận
thức được mình ở đó, hai cơ thể đang chuyển động cùng nhau với một nhịp
điệu khác với tất cả những lần khác; và đồng thời đang ở tận nơi nào đấy.

Rồi bọn tôi nằm duỗi dài sát cạnh nhau trên giường cô ấy. Giulia bảo

tôi nếu thắng bạc tác động đến tôi kiểu đó, thì cũng được, cô ấy sẵn lòng
cho tôi đi vài lần nữa. Tôi không nói gì.

Tôi nhìn lên trần nhà. Cảm thấy mình chỉ có một mình trong căn

phòng ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.