QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 67

Sáng hôm ấy bà cũng đang say sưa đọc, tôi đoán là một cuốn trinh

thám vì bà đứng gần ngăn sách đó. Ánh mắt của tôi và bà không chạm nhau
và tôi cứ thế đi tiếp.

Tôi lang thang giữa mấy ngăn sách lịch sử, các quyển hướng dẫn thế

thao, cố gắng tránh xa mấy cuốn về luật và cuối cùng thì đến ngăn sách văn
học nước ngoài. Có một cuốn mới tinh, rõ ràng là vừa ra lò. Nhan đề Cậu
sinh viên nước ngoài

[2]

, bìa có nền màu hạt dẻ, phía trên nổi lên một hình

kiểu bức tượng thạch cao. Hình một thanh niên rảo bước, hai tay đút túi.
Tác giả là một nhà văn Pháp mà tôi chưa nghe tên bao giờ.

Tôi cầm một quyển, có lẽ đấy là quyển đầu tiên được chạm tới từ khi

bày bán. Chắc mới chỉ trong sáng nay thôi.

Tôi xoay quyển sách trong tay, đọc phần ghi ở bìa sau, cho đến giờ tôi

vẫn còn thuộc lòng một đoạn. Nói về thời trẻ và “những ngày tháng mong
manh nơi mọi chuyện đều có thể xảy ra, xảy ra lần đầu tiên và ghi lại dấu ấn
không thể xóa nhòa, xấu cũng như tốt.”

Thế là tôi mở sách, bắt đầu đọc những dòng đầu như thường lệ.

Tôi dừng ngay trang trước đoạn mở đầu truyện. Có một câu trích lời

của một nhà văn người Anh. Tôi cũng không biết nhà văn ấy.

“Quá khứ là miền đất lạ: ở đó người ta làm mọi chuyện theo một cách

thức khác.”

[3]

Tôi không lật sang trang, mà gập sách lại, đi về quầy thu ngân và mua

cuốn đó.

Rồi tôi về nhà, nóng lòng muốn được đọc ngay. Trong yên tĩnh, trên

giường và không bị quấy rầy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.